Cuối cùng Tiêu Chẩn vẫn không khống chế được lực đạo, máu trên miệng vết thương của hắn đều cọ lên người Đồng Tuệ.
Lúc đầu Đồng Tuệ còn chưa nhận ra.
Từ tối hôm qua đến bây giờ, nàng thực sự quá mệt mỏi, chỉ có điều trong lòng chất chứa quá nhiều tâm sự nên căn bản không để ý tới mỏi mệt, vừa rồi nói chuyện cặn kẽ với Tiêu Chẩn cũng miễn cưỡng làm cho tâm trạng bất an của nàng được thả lỏng phần nào, nhưng ngay sau đó lại là một hồi phóng túng quấn lấy nhau, nếu như không nhớ ra còn phải thu dọn, nàng có thể lập tức ngủ luôn.
Hai vợ chồng một người nằm ngửa một người nằm sấp, đều tự ổn định lại hơi thở.
Da mặt Đồng Tuệ mỏng hơn hắn, cầm lấy trung y vừa quăng ở bên cạnh muốn che người trước đã, lúc này Tiêu Chẩn mới nhắc nhở nàng chuyện vệt máu.
Đồng Tuệ không thể tin nổi cúi đầu, quả nhiên thấy vết máu khắp nơi, lại nhìn sang Tiêu Chẩn, cánh tay phải vừa rồi không cử động thì không sao, nhưng vết thương trên chân trái đã toạc ra.
Nàng nổi nóng nói: "Chàng thật sự là không muốn sống nữa!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play