Ánh mặt trời càng ngày càng gay gắt, lúa mạch dưới ruộng cũng càng ngày càng nặng hạt.
Tuy rằng công văn tăng thuế của quan phủ làm cho trong lòng người dân thôn vô cùng mơ hồ và lo lắng, nhưng từng khoảnh ruộng lúa mạch ánh lên sắc vàng này vẫn làm lòng người thấy có hi vọng.
Dân chúng thật ra rất dễ dàng thỏa mãn, năm nay tăng thuế thì cũng có sao, tốt xấu gì cũng không có chiến loạn, với sáu phần hoa màu thu hoạch được, người một nhà tiết kiệm một chút, vẫn có thể sống yên ổn qua ngày, dù gì cũng đỡ hơn nam đinh trong nhà bị bắt đi lao dịch.
Chỉ lo một điều, mỗi khi đến thu hoạch vụ hè hoặc vụ thu, chỗ nào có ruộng cũng dễ có giặc tới cướp.
Mấy năm vừa rồi cũng có chuyện có người nhân lúc nửa đêm vào ruộng nhà người khác cắt trộm lúa mạch, một phần là vì họ nghèo không đủ ăn, một phần là không nỡ dùng lúa nhà mình nộp thuế nên muốn trộm từ nhà người khác bù lại, còn có một phần nhỏ thuần túy chỉ là tham, người khác trộm ta cũng trộm, có chuyện kiếm hời vì sao không làm.
Năm nay các thôn gần xa đều có thêm một đám lưu dân mới chuyển đến, người định cắt trộm lúa mạch chắc chắn là chỉ nhiều thêm.
Hai tháng này thôn Linh Thủy vừa tiếp tục sắp xếp người tuần tra ban đêm, vừa cùng nhau theo người nhà họ Tiêu luyện thương, mọi người cùng đồng lòng trước nay chưa hề có. Tôn Hưng Hải nhân cơ hội kêu gọi người dân thôn liên hợp trông coi ruộng lúa mạch, ban đêm người tuần tra thôn đổi thành cưỡi la đi quanh ruộng lúa mạch, phát hiện có động tĩnh gì khác lạ lập tức hô hoán.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT