Mấy hôm trước trời mưa làm số hạt gieo dưới ruộng nảy mầm nhanh hơn, nhưng cùng với đó đám cỏ dại trong đất cũng nhận được dòng nước tưới tắm càng sinh sôi mạnh mẽ.
Cánh đàn ông nhà họ Tiêu từ bờ sông vội vàng về nhà, ăn cơm sáng xong là lần lượt ra đồng làm cỏ.
Mấy luống rau ở sân sau cũng mọc đầy cỏ dại, ba chị em dâu Đồng Tuệ cùng với mẹ con Hạ thị phân công nhau làm việc. Lâm Ngưng Phương phụ trách luống cà tím bên cạnh Đồng Tuệ. Nàng ấy rất ít khi làm việc bếp núc, nhưng lại chủ động cắt cỏ cho con la, hôm nay cũng tự chạy tới muốn cùng đi nhổ cỏ với mọi người.
Cỏ dại mới nhú bộ rễ còn chưa đâm sâu, không cần dùng tới cái cuốc, tay giữ lấy phần thân cỏ nhẹ nhàng nhấc lên là có thể nhổ được.
Khi Đồng Tuệ quăng cỏ dại trong tay vào rổ, ánh mắt tùy ý liếc qua, đầu tiên là chú ý tới ngón tay nhỏ nhắn trắng nõn của Lâm Ngưng Phương. Từ khi Lâm Ngưng Phương nghĩ thông muốn rèn luyện thân thể, lượng cơm ăn của nàng ấy đã nhiều hơn bình thường, điều dưỡng hơn hai mươi ngày, tuy rằng thân thể vẫn gầy gò, nhưng cũng không còn gầy trơ cả xương như trước, từ gò má tới cổ tay trông đã có da có thịt, mà còn trắng sáng như thể ngọc trai.
Đồng Tuệ rất khó tưởng tượng nổi, khi mấy anh em nhà họ Tiêu vừa cứu được Lâm Ngưng Phương, lúc ấy thiên kim phủ Thừa tướng Lâm Ngưng Phương còn chưa tiều tụy thì sẽ đẹp tới mức nào.
"Nhị tẩu?" Lâm Ngưng Phương nghi hoặc nhìn sang nàng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT