Ở những thôn quanh đây, mỗi khi tới lúc cày bừa, đàn ông trong nhà đều mệt ngang súc vật, thậm chí còn không bằng súc vật.
Với nhà họ Tiêu, hai con la kéo cày cũng nhanh hơn nhiều lắm, nhưng vì không nỡ để chúng nó kiệt sức, kéo cày ba ngày sẽ cho nghỉ một ngày, nhưng cánh đàn ông thì không hề được nghỉ ngơi, vì phải làm xong cho kịp thời gian, ai biết mấy hôm nữa trời có đổ mưa hay không.
Cũng chỉ có người trong nhà đau lòng cho người nhà mình, yêu quý con la nhà mình, nào như Tề lão phu nhân, còn mong dùng một con la với hai nam đinh nhà họ Tiêu trong một ngày cày xong cho bà ta hai mươi mẫu đất cơ đấy!
Một con la một ngày cày được sáu mẫu đã là nhiều lắm rồi, cày hai mươi mẫu, còn không phải làm nó mệt chết luôn!
Hạ thị: "Chị à, lời này mà chị cũng không biết xấu hổ mà mở miệng nói ra hay sao, sao nào, hai mươi mẫu đất nhà chị thì không thể chờ được, còn nhà chúng tôi thì chờ được?"
Tề lão phu nhân vẫn cúi đầu, nắm chặt tay nói: "Tôi cũng thật sự không còn cách nào, phàm là trong nhà có một lao động trẻ khỏe, tôi cũng chẳng phải muối mặt tới đây, thực sự là hai mươi mẫu mà dựa vào sức mấy người già yếu, phụ nữ trẻ nhỏ nhà chúng tôi, một ngày cày một mẫu cũng khó, cày xong có khi mất hơn hai mươi ngày? Chậm như vậy thì không thể nào đâu, đến lúc giáp hạt* không có lương thực, cũng không có họ hàng nào khác để vay mượn, chỉ có thể… chỉ có thể đến nhà thông gia cậy nhờ thôi."
*Lúc lương thực của vụ cũ đã ăn hết mà chưa thu hoạch vụ mới.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT