Trời vừa tảng sáng, mọi người nhà họ Tiêu đã tập trung lại một chỗ.
Cánh đàn ông đều thay y phục cũ nhất, vội vàng ăn cơm, người thì xách cái cuốc, người thì dắt con la, người thì bê bao hạt giống ra ngoài, tất cả đều tất bật cùng nhau ra khỏi cửa.
Bởi vì tối hôm qua đã chuẩn bị xong món chính cho hôm nay rồi, cánh phụ nữ thì ngược lại khá là nhàn rỗi.
Đồng Tuệ chưa bao giờ được nhàn rỗi vào dịp cày bừa, ở nhà nàng, phụ thân và nhị ca cuốc đất, nàng và mẫu thân gieo hạt.
Nhà họ Tiêu thì đông người, Đồng Tuệ hỏi Hạ thị: "Hay là chúng ta cũng ra ruộng giúp một tay? Xong về sớm nửa canh giờ để nấu cơm."
Hạ thị: "Đi cả rồi ai trông nhà? Tuy rằng hiện giờ lưu dân không vào được, nhưng trong thôn cũng có mấy đứa có tật tắt mắt ăn cắp, nhà chúng ta có tận ba viện, bên nào cũng phải có người canh chứ?"
Tiêu Ngọc Thiền: "Từ lúc ta nhớ được, nhà mình gieo hạt chưa bao giờ cần phụ nữ ra ruộng, nhị tẩu cứ an tâm theo chúng ta hưởng phúc đi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play