Lâm Ngưng Phương khăng khăng muốn chia cho Đồng Tuệ và Liễu Sơ mỗi người một đĩnh bạc, kiên trì đến mức nếu hai người họ không nhận, nàng ấy còn chực khóc.
Liễu Sơ dỗ không được, nhìn về phía Đồng Tuệ, nàng ấy đã quen để Đồng Tuệ quyết định.
Đồng Tuệ cũng không quen như cứ đẩy đến đẩy đi như vậy, không làm sao được đành nói: "Được rồi, vậy ta và đại tẩu cứ nhận trước đã, sau này nếu muội cần dùng vào việc gì chúng ta sẽ trả lại muội."
Lâm Ngưng Phương cười dịu dàng.
Xong xuôi chuyện bạc, Liễu Sơ nói với Lâm Ngưng Phương: "Giờ muội không cần phải vẽ tranh nữa, nhưng cũng đừng trốn ở trong phòng suốt cả ngày, có thể sang đây tìm chúng ta, thêu thùa may vá với ta, hoặc cùng đọc sách với A Mãn, lúc nào nghỉ ngơi chúng ta còn có thể đi mấy vòng ở sân sau, không phải nói chứ, mới theo A Mãn rèn luyện bảy tám ngày, ta đã cảm thấy thân thể nhẹ nhàng hơn trước kia nhiều lắm."
Lâm Ngưng Phương cũng có thể cảm nhận được thay đổi của bản thân mình, đáp: "Đại tẩu nhị tẩu đừng chê muội năng tới quá là được rồi."
Liễu Sơ cười: "Chỗ ta chắc chắn là không vấn đề gì, còn bên chỗ nhị tẩu muội thì thỉnh thoảng có lẽ sẽ không tiện nhỉ?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT