Trở về nhà họ Tiêu, Liễu Sơ cũng chuyển cả kim chỉ khung thêu đến thư phòng, ba chị em dâu đọc sách, vẽ tranh, thêu thùa may vá, ai làm việc nấy, lúc mệt mỏi thì ra sân sau đi vài vòng.
Con la không ở nhà, Đồng Tuệ vẫn không muốn đi bộ chậm rãi, bèn tự mang cung tiễn ra, lại chuyển một tấm bia ngắm bỏ đi trong phòng chứa củi ra, gắn lên bờ tường phía Bắc, luyện tập bắn tên. Tống tiên sinh đã từng nói, nghề gì cũng vậy muốn giỏi đều phải chuyên cần, cung tiễn thủ có lợi hại bao nhiêu nếu thời gian dài không luyện tập, độ chính xác cũng sẽ giảm xuống.
Liễu Sơ, Lâm Ngưng Phương vừa đi vừa nhìn, thấy gần như mũi tên nào của Đồng Tuệ cũng đều có thể bắn trúng hồng tâm, đều rất bội phục.
Tiêu Chẩn trước kia sẽ ở nhà chính trông nom cả nhà, hiện giờ có ba chị em dâu ở đó, hắn bèn ra cổng trước canh giữ.
Tiêu Ngọc Thiền ra xem náo nhiệt, không phục nói: "Bia ngắm kia của tẩu đặt gần như vậy, đương nhiên có thể bắn trúng."
Đồng Tuệ không để ý tới nàng ta.
Tiêu Ngọc Thiền vừa định nổi giận, bên chuồng gà đột nhiên có tiếng gà mái cục tác, Tiêu Ngọc Thiền nghe thấy, vui vẻ kêu lên: "Ôi, lại có một con gà đẻ trứng!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play