Khi Phạm Chiêu tìm đến Ngự thư phòng, Hàm Khánh Đế vừa mới ngồi xuống trước ngự án.
Tuy rằng Tiên đế đã băng hà nửa tháng, nhưng trên ngự án vẫn còn những vật dụng của Tiên đế.
Hàm Khánh Đế sờ sờ hoa văn trên mặt bàn gỗ.
Tuy rằng y vẫn nhớ phụ hoàng, chỉ có điều y cũng càng ngày càng hưởng thụ cảm giác được mọi người bên cạnh kính ngưỡng, rốt cuộc không còn ai dám quát y, cũng sẽ không có ai dám khoe khoang con mình ở trước mặt phụ hoàng, những trưởng bối từng ngồi ngang hàng với phụ hoàng, những tiên sinh từng cho rằng học vấn của y còn chưa đủ, hiện giờ đều phải quy phục trước mặt y.
"Hoàng thượng ở bên trong à? Ta muốn gặp Hoàng thượng!"
Giọng nói thô lỗ quen thuộc đột nhiên phá vỡ sự yên tĩnh trong Ngự thư phòng, sắc mặt Hàm Khánh Đế trầm xuống, nhẫn nại một lát, nói với tiểu thái giám tiến vào truyền lời: "Tuyên."
Tiểu thái giám ra ngoài mời Phạm Chiêu, Phạm Chiêu căn bản không cần cậu ta dẫn đường, lướt qua tiểu thái giám đi thẳng đến cửa tròn bên trong, thấy Hàm Khánh Đế ngồi sau ngự án, Phạm Chiêu giống trước kia bái kiến Tiên đế đứng cách ngự án năm bước, hành lễ nói: "Thần bái kiến Hoàng thượng."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT