Nhà họ Tiêu ở kinh thành đã yên lặng một năm, hôm nay Hưng Bình Đế tự mình đến tế bái ông cụ Tiêu, phong Tiêu Chẩn là chính nhất phẩm Đô chỉ huy sứ Đông doanh, lại để ba anh em Tiêu Diên tiếp tục lĩnh chức Vệ chỉ huy sứ chính tam phẩm, đó là nói cho văn võ bá quan Lạc Thành, thánh sủng của Tiêu gia vẫn còn.
Bên nhà họ Tiêu, người vui sướng nhất không ai qua được Hạ thị.
Khi Hạ thị vừa tới kinh thành, ông cụ Tiêu cùng mấy chú cháu đều có chức quan to lộc hậu, nữ quyến trong nhà cũng hưởng phúc theo, ngoại trừ tiến cung hoặc là ở trước mặt phu nhân mấy nhà công hầu khác phải luôn duy trì kính cẩn, cơ bản đều là nữ quyến nhà khác hâm mộ nịnh bợ bà ta.
Nhưng mà ông cụ Tiêu vừa đi, mấy chú cháu lập tức đều bị miễn chức quan, tuy rằng quan viên có đại tang sau khi hết thời gian hoặc là được phục nguyên chức quan hoặc là một lần nữa sắp xếp chức vị có quan giai không khác biệt lắm, nhưng chuyện này một ngày chưa định, thì vẫn còn lo tồn tại biến cố, giống như người ngoài hứa hẹn cho nhà mình bạc, miệng nói là nhiều, nhưng tiền chưa tới tay thì vẫn chẳng có gì.
Lúc này cuối cùng có thể thả lỏng tâm trạng rồi, nhưng vẫn không được hoàn mỹ, là do trượng phu của bà ta Tiêu Thủ Nghĩa vẫn còn phải tiếp tục chịu tang.
Trở lại phủ, Hạ thị cởi đồ tang bị gió thổi dính đầy tro bụi, mấy nha hoàn bưng tới nước ấm, hầu hạ bà ta rửa tay lau mặt, tóc cũng dùng khăn lau đi bụi bặm, lấy lược chải lại một lần.
Hạ thị dựa vào lưng ghế dựa, thoải mái nhắm mắt lại, hồi tưởng những ngày tháng hồi còn ở thôn Linh Thủy dậy sớm thức khuya rửa nồi nấu cơm, chỉ cảm thấy một bên là trên trời một bên là dưới mặt đất.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT