Lần này Phùng Tịch và Tiêu Chẩn Bắc tiến khai chiến, trên danh nghĩa phạt Ô là chính, kỳ thực đoạt lại quân quyền trong tay cha con Trần Vọng cũng quan trọng không kém.
Liêu Châu ở góc Đông Bắc của Đại Dụ, Bắc giáp Ô quốc, Nam giáp Thanh Châu, Đông gần Hải quốc. Nếu Trần gia cấu kết cùng Ô quốc, quân Kế Châu sẽ phải đối mặt với thiết kỵ Ô quốc cùng kỵ binh Trần gia tấn công hai phía, một khi Trần gia  và Hoàng Khởi Lân liên hợp tạo phản, đại quân hai nhà từ Thanh Châu phát binh trực tiếp tấn công Lạc Thành, một đường thẳng bình nguyên không có gì nguy hiểm, triều đình cũng không thể phòng thủ.
Mà Đại Dụ có được Liêu Châu, Liêu Châu sẽ cùng Kế Châu, Đại Đồng hợp thành một phòng tuyến hoàn chỉnh phòng Ô quốc, Hoàng Khởi Lân ở Thanh Châu cũng    bị Liêu Châu, Ký Châu, Kinh Nam vây quanh, cũng khó gây nên sóng gió gì.
Có thể nói, vì an ổn của phương Bắc, Ô quốc có thể không phạt, nhưng quân quyền Liêu Châu nhất định phải thu hồi về triều đình.
Nhưng chỉ có lấy phạt Ô làm mồi, mới có thể lừa gạt Trần Vọng dẫn bảy vạn kỵ binh rời khỏi Liêu Châu, rơi vào bẫy của Phùng Tịch và Tiêu Chẩn.
Chiến dịch núi Đầu Trọc, từ lúc cha con Trần Vọng đầu hàng, bảy vạn kỵ binh Liêu Châu thuận lợi rơi vào tay Phùng Tịch, Tiêu Chẩn, ba bên cũng chưa có tổn thất binh lực.
Xuống núi, Phùng Tịch nói với Tiêu Chẩn: "Chủ lực của Ô quốc hơn phân nửa là ở hướng Tây Bắc, ta chuẩn bị tiếp tục dẫn binh đuổi theo, nếu vào tháng mười còn chưa tìm thấy, ta lại lui binh."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play