Đêm ngày hai mươi tám tháng tám, đại quân của Tiêu Chẩn, Trần Vọng xuất phát.
Cách chừng hai trăm sáu mươi dặm, bộ binh đi nhanh cũng phải đi mất ba bốn ngày, kỵ binh ngày nghỉ đêm đi, giờ Hợi ngày cuối tháng đã cách sườn Nam núi Đầu Trọc mười dặm. Để tránh đại quân chạy quá nhanh, tiếng vó ngựa khiến cho chủ lực quân địch cảnh giác, hai cậu lính do thám báo tin xong đã quay trở lại chỗ một do thám của Tiêu gia đã ở lại đây mai phục từ mấy ngày trước.
Đại quân dừng lại nghỉ ngơi hồi phục, Trần Vọng dẫn theo các tướng đến nghị sự cùng đám người Tiêu Chẩn.
Tiêu Chẩn: "Bắt đầu từ chỗ này quân ta chỉ có thể bỏ lại ngựa đi bộ, giờ Dần xuất phát, trước khi hừng đông thì động thủ, quân địch còn đang ngủ, căn bản không kịp lên ngựa."
Trưởng tử Trần Trí của Trần Vọng chất vấn: "Bỏ ngựa lại mà đi, ngộ nhỡ đi được một nửa đường quân địch phát hiện ra chúng ta, cưỡi ngựa liều chết giết ra, chẳng phải quân ta chỉ có thể chờ bị chém?"
Tiêu Chẩn: "Đại công tử nói đúng, cho nên ta đề nghị, để lại một vạn kỵ binh canh giữ hai sườn Đông Nam, Tây Nam núi này, một khi phát hiện kẻ địch, một vạn kỵ binh này sẽ phô trương thanh thế như thể phi chiến mã giết tới, quân địch cho rằng đại quân ta đã mai phục từ trước, chỉ có thể tiếp tục chạy trốn về hướng Bắc."
Trần Trí: "Vậy một vạn người này sắp xếp như thế nào?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT