Định Võ quan cách thành Sóc Châu tám mươi dặm, tối nay mười vạn đại quân của Hàn Tông Bình chắc chắn không tới kịp, Hàn Tông Bình chỉ dẫn theo con trai Hàn Bảo, hai vị mưu sĩ, hai tướng Phạm Chiêu, La Tiêu cùng với năm ngàn kỵ binh đi trước theo đoàn người Tiêu Mục tới thành Sóc Châu.
Ven đường ruộng lúa mạch chín vàng ươm, hạt lúa căng mẩy mới nhìn đã biết là chín kỹ, dân chúng đang khí thế ngất trời thu hoạch lúa. Mấy ngày trước khi nhà họ Tiêu tiến quân vào thành Sóc Châu, trong lòng dân chúng còn thấy hơi hoảng, hiện giờ biết được là Tiêu lão tướng quân đón Hàn Tổng binh uy chấn thiên hạ vào thành, khỏi phải nói dân chúng có bao nhiêu kích động, có người to gan thậm chí chạy đến gần chủ động chào hỏi Hàn Tông Bình.
Hàn Tông Bình tính cách kiên nghị quân kỷ nghiêm minh, nhưng xưa nay ông đối đãi với dân chúng khoan dung, gặp được lão nông lớn tuổi, Hàn Tông Bình còn cố ý xuống ngựa trả lời lão nông.
Một lão nông vô cùng hối hận: "Bọn họ đều nói tới ngài cũng không tin được, khuyên tôi sớm thu hoạch lúa mạch, tôi nghe xong trong lòng cũng thấy hoảng, nếu như chờ tới bây giờ, một mẫu ít nhất có thể thu thêm được mấy chục cân."
Đó là thực sự hối hận, nước mắt đã chảy xuống, khiến cho những người dân khác gặt sớm cũng thấy thổn thức.
Hàn Tông Bình trấn an mọi người nói: "Không lo, chỉ một ít lúa mạch mà thôi, còn cả thu hoạch vụ thu nữa mà, chỉ cần trong tay chúng ta có ruộng có đất, sau này sẽ có vô số vụ mùa bội thu."
"Vậy cũng phải thiên hạ thái bình mới được, Hàn tướng quân ngài làm cách nào cũng phải bắt hết đám tham quan lòng dạ hiểm độc kia lại, cho dù có được vụ mùa bội thu, đám tham quan cũng sẽ nghĩ cách cướp đi từ trong tay chúng tôi, chúng tôi vẫn không được sống những ngày yên lành."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play