Mười bốn vạn đại quân dừng chân dựng trại ở ngoài thành Vệ, Hàn Tông Bình và chúng tướng lĩnh theo ông cháu nhà họ Tiêu vào thành an dân.
Thấy Hàn Tông Bình, bách tính trong thành Vệ rầm rập chạy ra đường cái, kích động xếp hàng hai bên đường đón chào!
Một số kẻ nắm quyền thế đều coi bách tính như con sâu cái kiến, bọn họ sống cũng chỉ có tác dụng giao nộp thuế má cho triều đình hoặc là nguồn cung cấp binh lính, cũng không quan tâm cuộc sống của bách tính thế nào. Nhưng mỗi một người dân đều là một cá thể sống, họ có kiến thức và suy nghĩ của riêng mình, bọn họ tin tưởng nhà họ Tiêu có thể ngăn cản hai phản vương ở phía Nam, nhưng lại lo lắng triều đình không dung được nhà họ Tiêu, lo lắng một ngày kia triều đình sẽ thu hồi ruộng đất nhà họ Tiêu đã phân cho bọn họ, lại phái một tên tham quan nào đấy đến tác oai tác quái.
Hiện giờ Hàn Tông Bình đến đây, chẳng những mượn sức Triệu tổng binh Đại Đồng, còn tiếp tục Nam hạ thu dọn phản vương ở các nơi thậm chí thu dọn cả đám tham quan gian thần kia của triều đình, như vậy chỉ cần một ngày còn Hàn Tông Bình, huyện Vệ sẽ thái bình thêm một ngày, không cần lo lắng bị thế lực nào khác ức hiếp!
Có câu là lưng dựa đại thụ không lo thiếu bóng mát, nếu nói nhà họ Tiêu là một gốc cây đại thụ cành lá xum xuê có thể bảo vệ dân chúng bảy huyện nhất thời, thì Hàn Tông Bình là một ngọn núi lớn không thể phá vỡ, có thể bảo vệ bọn họ cả một đời!
"Hàn tướng quân, mấy năm nay chúng tôi bị tham quan làm hại khổ sở quá, ngài nên phát binh từ sớm rồi!"
"Hàn tướng quân, ngài nhất định phải bắt hết bè lũ tham quan của triều đình, một tên cũng không được tha!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play