Tuần tra bảy huyện ý nghĩa trọng đại, chỉ có điều phải cưỡi la ngựa trong gió lạnh thấu xương của tháng chạp đi tới khắp các nơi, cũng không phải là một việc nhẹ nhàng thoải mái gì cho cam.
Trở lại Đông Khóa viện, đầu tiên là Tiêu Chẩn nắm lấy đôi bàn tay Đồng Tuệ, cảm thấy lạnh buốt, mười đầu ngón tay lạnh đến đỏ bừng.
Đồng Tuệ: "Vừa từ bên ngoài trở về mới đỏ như vậy thôi, đợi một lúc là không sao rồi, ngày nào cũng thoa kem dưỡng da rồi, không sao đâu."
Lạnh thì vẫn là lạnh, có nói mấy câu này cũng vô dụng, Tiêu Chẩn cởi giày cho nàng, bảo nàng nhét đôi chân cũng lạnh như băng vào trong chăn, hắn đi múc nước.
Đồng Tuệ ngồi ở trên giường sưởi, nhận lấy chiếc khăn ấm áp lau mặt và cổ trước, tới khi lau tay mới nhìn hắn hỏi: "Ông nội hỏi như vậy ở ngoài cửa thành, có phải là chê chàng chăm trở về quá không?"
Không đề cập tới hai người độc thân Tiêu Dã, Kiều Trường Thuận, Tiêu Diên ở huyện Thành cũng vẫn ngoan ngoãn chờ ông cụ Tiêu lên tiếng mới dám chạy về, chỉ có Tiêu Chẩn là trường hợp đặc biệt.
Tiêu Chẩn: "Ông nội là sợ ta có chuyện chính sự, thuận miệng hỏi vậy thôi, nếu nàng thật sự lo lắng ông cụ tức giận, đợi lát nữa cơm nước xong ta quay lại nhé? Tuy rằng bên ngoài gió to tuyết lại rơi nặng hạt, ngựa của ta phi nhanh, chỉ chịu lạnh hai khắc là đến kỵ binh doanh rồi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT