Trời vẫn còn tối đen, Đồng Tuệ đã dậy rồi, vội vàng sửa soạn thay quần áo, nàng lấy gói tiền hai vợ chồng giấu ở trong tủ quần áo ra, khẽ khàng đặt ở bên gối đầu của Lâm Ngưng Phương.
Đồng Tuệ không biết một chiếc áo giáp da phải cần bao nhiêu bạc, nhưng dù gì cũng không thể để Lâm Ngưng Phương bỏ ra số tiền này được, túi tiền có hơn năm lượng, nếu không đủ sau nàng lại đưa thêm.
Ông cụ Tiêu còn đang chờ, Đồng Tuệ lặng lẽ ra ngoài.
Dạo gần đây Tiêu Mục đều thức dậy sớm, tối hôm qua ông cụ đột nhiên về nhà, Tiêu cô mẫu cũng không tới dãy nhà sau dặn dò mấy bà tử nấu bếp, hôm nay từ sáng tinh mơ khi Đồng Tuệ sang đây, Tiêu cô mẫu đã bê hai bát canh nóng từ phòng bếp sang, cùng với một đĩa bánh có nhân làm từ tối hôm qua, sáng nay đã hâm nóng lại.
Đồng Tuệ: "Sao cô mẫu không cùng ăn ạ?"
Tiêu cô mẫu xoa đầu nàng: "Quá sớm, cô mẫu không đói, nhanh ăn đi, cả ngày hôm nay sẽ bận rộn đấy."
Vừa tỉnh ngủ không lâu Đồng Tuệ kỳ thực cũng không cảm thấy đói, nhưng vì giữ thể lực một buổi sáng, bữa sáng này phải ăn no.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT