Khi Tiêu Mục đến cửa thành, Tiêu Chẩn, Tiêu Thủ Nghĩa và các vị Thiên hộ khác nghe tin cũng chạy tới đây.
Ông cụ Tiêu giục ngựa đi đầu, sáu vị Thiên hộ chia làm hai bên trái phải theo sau.
Tuy rằng bảy người đều mặc áo thô, trên đầu cũng chỉ dùng dây cột tóc bằng vải đơn giản, nhưng ai nấy cao to vạm vỡ, khuôn mặt hoặc uy nghiêm hoặc dữ dằn, vừa nhìn đã biết là hổ tướng.
Bách tính đứng xếp hàng ở ngoài cửa thành tự giác mà nhường ra một lối đi.
Bên ngoài cửa thành, tri huyện huyện Định Hà Diên Khánh dẫn theo hai trăm dân tráng xếp thành hàng ở khu đất trống phía Đông, chờ cũng đã lâu.
Cận vệ đứng cạnh ông ta trên mặt lộ rõ vẻ không vui, ghé sát vào ông ta nói: "Đại nhân, Tiêu Thiên hộ kia cũng quá kiêu ngạo rồi, cũng chỉ là cái ngữ Thiên hộ sa sút, thừa dịp loạn thế mới may mắn được đề cử làm người đứng đầu huyện Vệ, đại nhân lại là quan viên chính danh của triều đình, đại nhân tới, vậy mà lão ta không lập tức ra khỏi thành nghênh đón, ngược lại còn bảo đại nhân đứng chờ ở đây."
Hà Diên Khánh nhìn chòng chọc vào gã ta, cười khổ nói: "Ngươi nói mấy lời này, là vì ngóng trông ta sớm chết trong tay phản vương đấy à?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT