Người đang lúc vui vẻ, rất dễ thỏa hiệp so với bình thường.
Với Đồng Tuệ mà nói, hôm nay tất cả mọi người trong nhà đều được đoàn tụ, an nguy trong khoảng thời gian tiếp theo cũng được bảo đảm chắc chắn, thật sự là còn vui mừng hơn đón năm mới, lại còn ảnh hưởng bởi mùi rượu của Tiêu Chẩn, nào có thể dùng tâm địa cứng rắn cự tuyệt?
Nàng vùi sâu ở hõm vai hắn gật gật đầu.
Tiêu Chẩn bỗng chốc nâng nàng lên, thực sự là nâng lên, nếu không phải hắn phản ứng đủ nhanh kịp thời dừng lại, đầu Đồng Tuệ ắt là đụng vào ngạch cửa phía trên.
"Cần phải làm như thế à?" Nàng vịn hai vai hắn, nhìn người đàn ông hiếm khi thấp hơn nàng, quay mặt đi nhẹ giọng quở trách.
Tiêu Chẩn ôm nàng đi vững vàng, nhìn một góc trăng lưỡi liềm lộ ra sau tai nàng, lại nhìn đôi má nàng bị ánh trăng nhàn nhạt chiếu rọi trông như châu như ngọc, nói: "Làm sao mà không cần, với tính tình của nàng, gả cho ta đã bao lâu rồi, bình thường còn phòng ta như phòng cướp."
Đồng Tuệ không nhận: "Ta nào có như vậy?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT