Kiều Trường Thuận nhét văn thư vào trong ngực áo, xuống khỏi tường thành cưỡi lên tuấn mã, xuyên qua cửa thành đầy chặt dân chúng vây xem, chạy thẳng về hướng huyện Hoài.
Nam nhi hai mươi mấy tuổi, bóng lưng thẳng tắp tiêu sái.
Nhưng toàn bộ dân chúng và binh lính huyện Vệ đang quan sát một màn này đều biết, chuyến này Kiều Trường Thuận đi lành ít dữ nhiều.
Trong lòng Kiều Trường Thuận cũng hiểu rõ, hắn đã rèn luyện trong quân doanh suốt sáu năm, biết rõ luật bất thành văn "Hai quân giao chiến không chém sứ giả" là quy tắc mà không phải lúc nào cũng áp dụng được, gặp phải tướng lĩnh ngang ngược không rõ phải trái, chỉ cần nhìn không vừa mắt, phái tới bao nhiêu sứ giả cũng đều có thể ra lệnh giết.
Nhưng hắn là người thích hợp nhất bên cạnh ông ngoại có thể đi chuyến này.
Người ngoài sợ hãi phản vương tạm thời không tiện phái đi, còn người trong nhà mình, nhị ca về các phương diện tài cán, kiến thức đều không thua hắn, nhưng nhị ca khí thế uy nghiêm thích hợp dẫn binh hơn, hắn cùng với em trai đều có xuất thân thương hộ, thuở nhỏ đi theo phụ thân học tập cách giao thiệp với người khác, luyện ra một bản lĩnh cười xã giao, so với nhị ca càng dễ làm phản vương giảm bớt đề phòng và thái độ thù địch.
Huyện Vệ cách huyện Hoài hơn ba trăm dặm, ở giữa từ Đông sang Tây trước sau còn phải đi qua huyện Định, huyện Thành.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play