"Tiêu Thiên hộ, ngài đã tới rồi ạ!"
Khi đoàn xe vào thành, có người lính thủ thành cười chào hỏi ông cụ Tiêu, lộ ra hàm răng trắng bóng.
Hạ thị nghe tiếng nhìn lại, kinh ngạc nói: "Cường tử à? Sao giờ cháu lại làm việc này rồi?"
Đồng Tuệ lặng lẽ nhìn một vòng, tổng cộng tám lính thủ thành phụ trách xác minh thân phận của dân chúng ra vào, có sáu gương mặt từ thôn Linh Thủy nhìn rất quen mắt.
Cường tử tới gần chiếc xe la mà các nữ quyến đang ngồi, nhỏ giọng giải thích với Hạ thị: "Nhị gia nói, chúng ta đã đến thủ thành, đương nhiên muốn người nhà mình tự canh giữ cánh cửa lớn này mới có thể yên tâm, những người trước đây đều do tham quan đề bạt lên, có thể là người tốt gì, nói không chừng nửa đêm sẽ lén mở cửa thành bán đứng chúng ta."
Hạ thị bỗng chốc hiểu ra, nói theo bản năng: "Vậy các cháu nên canh cho chặt, tính mạng người dân toàn thành phải phó thác cả cho các cháu."
Cường tử ưỡn thẳng lưng nói: "Thím yên tâm đi, đêm chúng cháu đều rất tỉnh ngủ!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT