“Anh Trạch, anh nhìn kìa, người nọ là ai thế? Sao lại toàn thân đầy máu trở về từ bên ngoài thế kia?”

Đại Phan chỉ về phía cửa.

Tôi quay đầu lại nhìn, quả nhiên, người nọ toàn thân đầy máu, lảo đảo tiến vào.

“Sếp Lục? Anh làm sao thế này?”

Một đồng nghiệp hoảng hốt hỏi.

Sếp Lục tên là Lục Minh.

Là người quản lý bộ phận của chúng tôi!

Là sếp của sếp tôi!

“Là thật, quy tắc kia là thật! Mọi người đừng chạy, đừng chạy, ở yên tại đây, không được nhúc nhích! Là thật đó!”

Nói xong, Lục Minh ngã ngồi trên mặt đất.

Rất may là Lục Minh không c.h.ế.t.

Toàn thân anh ta thủng lỗ chỗ, cả người đầy máu.

Anh ta được người ta đỡ lên ghế dựa, há to miệng thở dốc một hồi mới dần tỉnh táo lại.

May quá, may quá.

Nếu trong phút chốc đã có hai người m.ấ.t.m.ạ.n.g, có lẽ mọi người sẽ phát điên mất.

Các đồng nghiệp đưa mắt nhìn nhau, đều hoảng loạn.

Tôi cố gắng bình tĩnh, khởi động lại máy tính trước.

Sau khi máy tính khởi động lại lần nữa, bên trong phần mềm lại nhảy ra mấy cái cửa sổ khác.

Không có ngoại lệ, tất cả đều là tin nhắn mà phó quản lý phòng nhân sự và tài vụ gửi đến:

“Mọi người: Công ty xảy ra tình huống ngoài ý muốn, mọi người vui lòng ở yên tại chỗ, sẽ có người đến xử lý!”

“Mọi người: Đêm nay dự án phải được hoàn thành đúng giờ, nếu có khâu nào xuất hiện sơ sót, sẽ truy cứu trách nhiệm đến từng cá nhân!”

“Mọi người: Suy xét đến tình huống đặc biệt của đêm nay, công ty quyết định sẽ trợ cấp hai ngàn đồng cho mỗi nhân viên tăng ca đến sau 12 giờ đêm, trong đó, hai trăm đồng sẽ được trả trực tiếp sau khi tan tầm, số còn lại sẽ được chia đều cho 9 tháng, và gửi vào thẻ lương cùng với tiền lương.”

“Mọi người: Sau khi có điện trở lại, hãy đảm bảo làm việc có trật tự, nghiêm cấm chụp ảnh hay quay phim, nghiêm cấm đăng tải video hay hình ảnh, người vi phạm sẽ bị truy cứu trách nhiệm!”

“Chậc chậc, tôi biết ngay mà, bên trên làm quái gì có ai tốt lành? Mọe, có hai ngàn đồng mà còn trả thành nhiều đợt, sao không phá sản mợ luôn đi!”

Đại Phan ở bên cạnh tôi nhỏ giọng mắng.

“Anh Trạch, đi, đi hút một điếu đi! Bực mình quá.”

Đại Phan nói xong thì đứng lên, ý bảo tôi đi ra ngoài.

Quả thật, những chuyện xảy ra nãy giờ đã khiến thần kinh của tôi căng thẳng, cần phải hút một điếu để thả lỏng.

“Đi thôi, ráng làm đến 12 giờ, ngày mai xin nghỉ phép năm ngày, thư giãn một thời gian!”

Lúc tôi và Đại Phan đi ngang qua cửa, chúng tôi đã có đáp án đại khái về việc vết thương trên Lục Minh là từ đâu mà có.

“Phì! Đáng đời!”

Đại Phan phun một bãi nước miếng.

Cậu ta đã không ưa tên quản lý Lục Minh này từ lâu rồi.

Đi về phía bên trái của cổng công ty là nhà vệ sinh và gian hút thuốc.

Đằng trước là hàng lang và thang máy dùng chung.

Hướng bên phải là cửa cuốn phòng cháy dẫn vào cầu thang bộ,

Trong tình huống bình thường, cửa cuốn sẽ không hạ xuống.

Nhưng lúc này, cửa cuốn chẳng những đã kéo xuống một nửa, mà còn bị hư hỏng nghiêm trọng.

Trên những thanh sắt cuốn lại dính đầy vết máu, trên sàn nhà trên mặt tường cũng đầy những chấm máu.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play