“Két”
Cánh cửa mở ra, bên ngoài trời đã tối một nửa.
Một cậu nhóc choai choai bước vào mang theo làn gió đêm oi bức.
Là anh cả Giang Phong.
Hắn đang cầm một chiếc giỏ tre lớn trên tay.
Giang Miên Miên nhịn không được thò đầu ra, có đồ ăn ngon, đồ ngon….
Anh cả Giang Phong nhìn rất giống mẹ, anh ấy có lẽ là phiên bản nam của mẹ lúc còn trẻ.
Hắn có lông mày rậm, đôi mắt to và khuôn mặt tròn, trông trung hậu và đáng tin cậy.
Sau khi bước vào nhà, đặt giỏ tre xuống, lấy lớp cỏ phía trên ra.
Quả nhiên, hắn lấy ra một con gà lôi đuôi dài….
Đôi mắt của Giang Miên Miên sáng lên, mắt nhỏ chớp chớp.
“Cha mẹ, con săn được một con gà lôi, làm cho mẹ ăn rất bổ.”
Đuôi của con gà lôi này rất đẹp, giống như một con chim công nhỏ, đủ loại màu sắc, Giang Miên Miên không khỏi ngẩng đầu lên.
Cha đang bế cô cũng xoay lại để cho cô có thể nhìn dễ hơn, rồi mắng:
“A Phong, con lại đi săn ở núi Hoa Nguyên à, lần trước cha có nói với con núi Hoa Nguyên thuộc gia đình của Triệu viên ngoại ở trong trấn, Triệu viên ngoại tàn nhẫn độc ác, nếu con đi săn trong núi của ông ta, nếu bị phát hiện sẽ bị đánh chết.”
Tim của Giang Miên Miên cũng thắt lại, đây là xã hội ăn thịt người, ngay cả việc săn gà rừng cũng có thể nguy hiểm đến tính mạng.
“Cha, không sao đâu, con dẫn theo con trai của nhà họ Trường, còn có thiếu gia của nhà địa chủ Lưu đi cùng, thiếu gia nhà địa chủ Lưu cũng từng là cử nhân, nên dù có bị phát hiện bọn họ cũng sẽ lo liệu, chắc chắn không có chuyện gì.”
Giang Phong vẫn là vẻ mặt thành thật.
Giang Miên Miên:……(⊙▽⊙ )???
Không ngờ người anh lông mày rậm, mắt to này cũng là người có bụng dạ đen tối, đây…..
“Mẹ, con đi xử lý gà lôi đây,” Giang Phong sợ tiếp tục bị mắng nên ôm gà rời đi.
Những chiếc lông sặc sỡ thật đẹp, Giang Miên Miên vẫn muốn nhìn, cô không khỏi bị hấp dẫn, cái đầu nhỏ lắc lư.
Cha cô cực kỳ cẩn thận, ông ôm và xoay cô lại để cho cô xem.
Sau đó cô nhìn thấy cậu nhóc choai choai mày rậm mắt to dùng dao chặt xuống.
Con gà lôi hoạt bát xinh đẹp, đã trở thành con gà chết, nhổ lông xong, nó rất nhỏ, không khác gì một con gà bình thường, ngoại trừ cái cổ hơi dài một chút.
Trong khi anh cả đang làm thịt gà thì chị của cô Giang Du đã trở lại.
Tất cả thành viên trong gia đình đều đã có mặt ở nhà.
Chị gái trông cũng rất giống mẹ, là một cô gái nhỏ có khuôn mặt tròn trịa… Gen của mẹ quá mạnh, Giang Miên Miên có chút lo lắng cho bản thân mình.
Chị gái đang từng bước từng bước nhảy vào.
Khi nàng bước vào, cha cô bước ra đỡ, cô lại rơi vào vòng tay của mẹ.
“Mẹ, mẹ nhìn này!”
Giang Du lấy một cái gói từ trong ngực ra, mở ra bên trong có một đống bột vụn, hình như có mùi thơm.
Giang Miên Miên ngửi ngửi, không biết bây giờ khứu giác của cô có hoạt động hay không, có lẽ là có.
“Mẹ, con đến phụ bếp ở nhà địa chủ Lưu, quản gia nói con làm việc nhanh nhẹn nên thưởng cho con bánh hoa quế thơm, con đều lấy về đây.”
Là bánh hoa quế sao? Giang Miên Miên thấy bột kia, còn tưởng rằng là thuốc mê.... Chà, suy nghĩ của cô đã sai rồi.
Nhìn chị mình khi nói chuyện yết hầu chuyển động lên xuống, rõ ràng là rất thèm ăn, nhưng lại không ăn.
Đây là một người thành thật!!
“Ngày thường là A Thúy đi, sao hôm nay đến lượt con vậy?” Mẹ cô lên tiếng hỏi.
Giang Du nhìn trái nhìn phải, sau đó đi lên trước mặt mẹ mình thì thầm: “Bên ngoài mọi người đều nói hộ vệ của lão gia nhà họ Lưu có quan hệ với A Thúy, vị hôn phu của A Thúy tìm đến gây làm ầm ĩ, quản gia nghe được chuyện này nên không muốn A Thúy đến làm việc nữa.”
Giang Miên Miên cũng vểnh tai lên nghe, không ngờ ở một nơi nhỏ bé thế này lại có loại chuyện nam nữ quan hệ bất chính như vậy.
Sau đó nhìn thấy mẹ dùng tay không ôm cô chọc vào trán chị gái mình.
“Là con tung tin đồn nhảm này đúng không, sao con có thể làm như vậy? Lan truyền tin đồn như vậy là có thể hủy hoại cả đời của một người.”
Vẻ mặt Giang Du không vui, nhỏ giọng giải thích: “Con nói thật mà, A Thúy còn khoe với con, Ngô hộ vệ còn cho nàng ấy một chiếc trâm bằng bạc, nàng ấy có vị hôn phu nhưng vẫn có quan hệ bất chính với người khác.”
Giang Miên Miên:……(⊙▽⊙ )???
Chị cô có chút hung dữ, cạnh tranh ở nơi làm việc quá khốc liệt, chỉ là muốn giúp đỡ tô vẽ thêm mà thôi nha!! Chỉ vì một miếng bánh hoa quế mà thôi!
Miệng cô vô thức mở to ra.
Sau đó bị nhét một ít bột vào trong miệng, ơ, có chút ngọt, cô liếm liếm, nuốt xuống, lại há miệng….
“Con nhóc đáng chết này, con tung tin đồn như vậy không sợ bị phát hiện sao, không tốt cho con, nếu con thực sự muốn đi phụ bếp thì tìm cách làm gãy chân bà mẹ chuyên gây rối của nàng ấy, khi đó nàng ấy phải chăm sóc mẹ mình, chắc chắn sẽ không đi được, lúc đó vẫn là con đi.”
Giang Miên Miên đang ăn bánh hoa quế, ngạc nhiên ngước lên nhìn khuôn mặt tròn trịa hiền từ của mẹ.
“Khụ khụ khụ……”
Xém tí là bị nghẹn chết.
Bánh hoa quế có chút khô!