Chạng vạng tối giữa hè.

Gió rất nóng.

Tiếng ve, tiếng ếch nhái kêu không ngừng.

Giang Miên Miên ngủ một giấc no đủ, sau đó cảm giác hơi đói bụng nên tỉnh dậy.

Cô mở mắt ra thì nhìn thấy một người phụ nữ có khuôn mặt tròn trịa trước mặt, đang mỉm cười với cô.

“Bé con dậy rồi sao, chắc là đói rồi.”

Người phụ nữ có khuôn mặt to bế cô lên, theo thói quen vén áo lên.

Cô theo phản xạ mở miệng, dùng sức mút sữa.

Quá trình này diễn ra lưu loát sinh động, phối hợp rất tốt.

Giang Miên Miên vừa nuốt, vừa suy nghĩ.

Không biết vì lý do gì mà cô lại xuyên thai, đã được một tháng, lúc đầu cô không thể nhìn rõ bất cứ thứ gì, mắt của trẻ con hoạt động không tốt lắm và nhìn thấy mọi thứ đều mờ.

Sau đó cô nhìn rõ hơn một chút, lòng chùng xuống rất nhiều.

Một gia đình rất bình thường, trong nhà rất đơn sơ, với chiếc giường đá và những công cụ làm nông đơn giản…

Vận may đầu thai của cô chỉ ở mức hơi trung bình thôi.

Nhưng còn may là mẹ của cơ thể này dịu dàng nên rất có cảm giác an toàn.

Mẹ có vẻ ngoài bình thường, khuôn mặt rất to và tròn, hoặc có lẽ là vì cô nhìn từ góc nằm bú sữa.

Bú được một lúc, cô cảm thấy mệt mỏi, giống như cô đang hút mạnh bằng ống hút thì hết sữa, mệt mỏi, không hút nữa.

Mẹ bế cô lên, vừa đong đưa, vừa nhẹ nhàng xoa lưng cô, làm cho cô rất dễ chịu, dù chưa no nhưng cô đã có chút mơ màng buồn ngủ.

“Cót két” cửa phòng bị đẩy ra, một luồng khí nóng ập vào.

Giang Miên Miên mở mắt ra, đầu vẫn còn tựa vào vai mẹ.

Sau đó lại rơi vào một cái ôm khác. Đó là cha của cô.

Ngửi mùi có thể biết, có mùi thơm của thảo dược.

Nằm trong vòng tay khác, cô cảm thấy tràn đầy năng lượng trở lại.

Cô cố gắng mở mắt ra để nhìn cha mình rõ hơn, tương tự là cũng nhìn từ góc chết, nhìn từ cằm hướng lên trên, nhưng cô chỉ có một cảm giác, rất đẹp.

Tướng mạo của người cha này không ngờ lại có chút nổi bật.

Mái tóc đen dài, mặt mày đa tình, sống mũi cao thẳng.

Trên người khoác áo vải sợi gai thô, nhưng có một khí chất phong lưu khó tả.

Khi ông ấy bước vào nhà, ngay lập tức cả căn nhà như có cảm giác sáng sủa hơn một ít.

Cô không biết mình giống mẹ hay giống cha, con gái chắc hẳn là giống cha hơn, cô âm thầm cầu nguyện.

Như thường lệ, cô cố gắng vểnh tai lên, chuẩn bị lắng nghe ba mẹ trò chuyện.

Muốn nghe một số tin tức hữu ích.

Suốt một tháng qua, cô chỉ ăn rồi ị, ị rồi ngủ, những chuyện khác hai mắt đều bôi đen, chỉ biết thân thể này có cha, có mẹ, có anh, có chị, còn những tin tức khác tạm thời chưa tìm hiểu được, cũng chưa nhận ra dị năng của chính mình....

“Miên Miên hôm nay có ngoan không, có quấy nàng không?”

“Rất ngoan, còn dễ chăm sóc hơn hai đứa trước nhiều, chỉ là ta không đủ sữa, vẫn còn gầy.”

“Hôm nay sao chàng tan làm sớm thế?”

“Có người lấy trộm dược liệu, Thượng quan* rất tức giận, nói muốn chỉnh lý lại, nên chúng ta về trước.”

*Thượng quan là cấp trên, quản lý.

Giang Miên Miên nghe được chuyện trộm dược liệu, lỗ tai hơi cứng đờ, cảm giác như dựng đứng lên, muốn biết liệu có nội tình gì không, người cha ruột này liệu có bị xui xẻo liên lụy gì đó hay không.

Sau đó liền nghe mẹ nói nhỏ: “Có phải chàng đã bị phát hiện đúng không? Ta đã bảo chàng đừng có lấy, đừng có lấy mà!”

Giang Miên Miên:……(⊙▽⊙ )???

Cha mình đẹp trai như vậy, vậy mà còn làm ra loại chuyện này sao? Đây là phát triển thần thánh gì vậy?

“Không đâu, ta làm việc nàng yên tâm đi, ta chỉ lấy một phần ba, còn phần lớn đều bị người ở trên lấy.”

“Vậy cũng nguy hiểm quá, xảy ra chuyện thì phải làm sao!”

Hai người vẫn đang kề tai nói nhỏ, đây là đang nói nhỏ trao đổi kinh nghiệm ăn trộm sao??

Trong lòng Giang Miên Miên đã dâng lên hoảng sợ, không thể tin được, Cha ruột mình là người như thế nào đây!

Vẻ ngoài khôi ngô tuấn tú, không ngờ làm ra loại chuyện này??

Tim Giang Miên Miên còn chưa trở lại bình thường.

Thì bên ngoài cửa có tiếng bước chân.

Tiếp theo là có tiếng gõ cửa.

“Cộc cộc cộc”

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play