Cố Tứ Đại đã chín tháng, đã có thể tự bò trên tấm thảm len mềm mại, Diệp Hân Ngu Dương gần đây chú trọng dạy con trai tập nói. Trẻ em thường học nói khi được một tuổi, nữ vương Diệp tính toán thời gian, cảm thấy đã đến lúc dần dần nuôi dưỡng ý thức nói của cậu bé, vì vậy mỗi ngày sau khi về nhà việc đầu tiên cô làm là chơi với Cố Tứ Đại trong phòng trẻ, cô lặp đi lặp lại những từ đơn âm tiết, lúc thì dạy nói từ "mẹ", lúc thì dạy nói từ "ba", nhưng lúc nào Cố Du Thừa cũng giữ gương mặt kiêu ngạo, ê a nói lung tung, thỉnh thoảng còn múa máy tay chân, Diệp Hân Ngu Dương cảm thấy chuyện này nên từ từ, từ từ thôi.
Lại nói về vấn đề ngoại hình của đứa trẻ. Khi mới sinh, mọi người đều cảm thấy cậu bé giống Cố Bạc Tranh, bà Cố còn lấy ảnh Cố Bạc Tranh lúc nhỏ ra, sau khi so sánh thì quả thật giống y như đúc.
Cố Nam Thành nhìn ảnh, rồi nhìn Cố Du Thừa, sau đó anh ta lên tiếng: “Trẻ con nhà họ Cố đều giống nhau như thế à?” Nói rồi anh ta liền lấy ảnh của đại tiểu thư Cố lúc nửa tuổi ra, ảnh của Cố Khuynh Thanh và Cố Bạc Tranh được đặt cạnh nhau, nam nữ không phân biệt được, ngay cả bà Cố cũng phải dựa vào trang phục khác nhau của hai người thì mới có thể nhận ra.
Tống Thanh Hoàn đứng bên cạnh cười mỉm: “Đừng nói con gái anh nữa, nếu anh lấy ảnh hồi nhỏ của anh ra, còn có cả ảnh của Cố Tịch Hoa nữa, ảnh của mấy người dưới hai tuổi giống nhau đến chín mươi phần trăm.”
Cố Minh Diệp cầm ảnh trên bàn nhìn trái nhìn phải, Cố Chân Chân kéo tay anh trai mình tỏ ý cũng muốn xem, Cố Minh Diệp chia một số ảnh cho em gái, hai đứa trẻ với đôi tay mũm mĩm cứ cầm bức ảnh lật qua lật lại.
Một lát sau Cố Minh Diệp chạy đến chọc ông cụ Cố: “Ông cố, ông có ảnh của cháu và Chân Chân không? Ông mau lấy ảnh của cháu và Chân Chân ra xem, Diệp Diệp chắc chắn là người đẹp trai nhất.”
Vì vậy hôm đó, ảnh của bốn thế hệ nhà họ Cố lúc còn nhỏ đều được đem ra ‘bàn tán’. Mọi người cùng tụ lại, sau cuộc nói chuyện mấy người bọn họ lập tức phát hiện ra hai điều kỳ lạ: Thứ nhất là người nhà họ Cố lúc nhỏ không có nét gì nổi bật, cảm giác đôi mắt và đôi mày đều bình thường, nhưng theo thời gian các đặc điểm trên khuôn mặt dần trở nên sắc sảo, nhan sắc mỗi người dần hiện rõ, giống như những bông hoa khi còn là nụ chỉ đơn giản là những nụ tròn, nhưng khi nở rộ thì mẫu đơn là mẫu đơn, sơn trà là sơn trà, thược dược là thược dược, phong thái của mỗi người thực sự rất khác nhau, mỗi người một vẻ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT