Diệp Hân Ngu Dương thích sự lãng mạn, cổ điển và phong phú của Pháp, thích rượu vang thơm ngon, kiến trúc thanh lịch và đồ sộ, đặc biệt là những chú chim đậu trên những lâu đài cổ, không khí trong lành trong mưa cùng với những món ăn được trang trí tinh xảo nhưng cũng rất ngon miệng. Đây là một quốc gia mà từng ngọn cỏ, cành cây đều toát lên vẻ đẹp tinh tế, là thiên đường của những người yêu nghệ thuật.
Nhưng khi đến đây trao đổi thì cô lại không cảm nhận được những điều này, phải chăng là do hiện tại bên cạnh cô có một người có thể chuyển đổi giữa tiếng Trung và tiếng Pháp, và có thể dịch bất kỳ câu thơ và dòng chữ nào trên các tòa nhà một cách nhanh chóng?
Cảm giác này thật là…
Không thể diễn tả bằng lời.
Từ khi cô bước vào Louvre, anh có thể kể cho cô nghe về lịch sử, những câu chuyện thú vị một cách tự nhiên, và khi cô đang say mê hoa văn của một tòa nhà thì anh cũng có thể nói cho cô biết nguồn cảm hứng, ý nghĩa ẩn chứa sau đó và sự sáng tạo hiện đại. Anh thậm chí còn biết khi nào cần nói chi tiết, khi nào cần lướt qua và khi nào cần im lặng, mọi sự dừng lại và thông báo đều rất phù hợp, giống như một máy phiên dịch được thiết kế riêng cho cô.
Lúc đầu cả hai đi tham quan tự do nên không chú ý nhiều đến những người xung quanh, nhưng dần dần Diệp Hân Ngu Dương chợt nhận ra xung quanh hai người bọn họ chung quy cũng chỉ có mấy người như thế, cô không nói gì mà chỉ lặng lẽ quan sát, và kết quả lại khiến người ta dở khóc dở cười
Đều là du khách Trung Quốc, không rành tiếng Pháp, máy phiên dịch tự động nghe rất nhàm chán, nên khi vô tình nghe được lời giải thích của Cố Bạc Tranh thì ai nấy đều rất thích thú, cho nên cũng luôn "vô tình" đi theo bọn họ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT