Sau đó hai nhân vật chính nhanh chóng lên máy bay, thành phố B vào ban đêm tràn ngập ánh sáng lấp lánh, từ cửa sổ máy bay nhìn xuống là thấy ngàn vạn ánh đèn, trông chẳng khác nào những ngôi sao sáng, chiếu rọi một vẻ đẹp hùng vĩ và đồng thời cũng rất yên bình. Diệp Hân Ngu Dương nhìn những ánh đèn lấp lánh dần nhỏ đi, nhỏ đi, rồi cho đến khi không còn thấy nữa, ngay khi cô định đắp chăn ngủ thì người bên cạnh bỗng nhiên lên tiếng: “Lúc đó sao em lại muốn sang Pháp?”
Động tác kéo chăn của Diệp Hân Ngu Dương chợt khựng lại: “Chỉ đơn giản là muốn ra ngoài xem một chút.” Cô cười nói với anh: “Muốn biết người viết ra ‘Hoàng tử bé’ tuyệt vời như vậy sống ở đất nước như thế nào.”
Cố Bạc Tranh gật đầu rồi cẩn thận giúp cô đắp chăn: “Ngủ đi.”
Diệp Hân Ngu Dương nhắm mắt.
Người đàn ông nắm tay cô, điều chỉnh đèn ngủ, nửa giờ sau, Diệp Hân Ngu Dương đã lâm vào giấc ngủ say.
Anh nhìn khuôn mặt cô, quầng thâm dưới mắt, làn da trắng như sứ, hàng mi mềm mại rậm rạp như vỏ sò. Khi cô mười sáu tuổi, cái cách cô ngẩng đầu nhìn anh đầy kiêu ngạo như một con phượng hoàng vừa bắt đầu trở nên xinh đẹp; khi cô hai mươi tuổi, dáng vẻ cô ngày càng trở nên duyên dáng và được anh chăm sóc trở thành một đóa hoa rực rỡ, kiêu hãnh là bẩm sinh, quý phái là bẩm sinh, đẹp đến mức không thể tiếp cận; khi cô hai mươi lăm tuổi, cũng là lúc cô rời xa anh, trong bức ảnh cô vẫn tỏa sáng như vậy, khoảng cách tuy xa xôi nhưng lại có cảm giác rất gần gũi.
Năm hai mươi chín tuổi, cô nằm yên trong lòng anh, trên chuyến bay đến Pháp bắt đầu kỳ trăng mật kéo dài một tháng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT