Cuối cùng nữ Vương Diệp vẫn giúp Kỷ Phác Tồn hỏi câu hỏi, bởi vì Kỷ Phác Tồn thật sự không biết hỏi gì, hai người bọn họ đã chơi với nhau từ nhỏ, cho dù có muốn biết gì thì cũng đã biết hết rồi.
Diệp Hân Ngu Dương suy nghĩ một lát rồi hỏi một câu vô cùng tầm thường đến mức không thể tầm thường hơn: “Nếu một ngày tôi và mẹ cậu cùng rơi xuống nước thì cậu sẽ cứu ai?”
Kỷ Phác Tồn nhìn cô với vẻ mặt “Thật không thể tin được cậu lại hỏi một câu hỏi ngớ ngẩn như thế này đấy, cho dù có thả thì cũng đừng có thả lộ liễu như vậy chứ”, Vũ Đông không chút do dự lập tức trả lời: “Đương nhiên là cứu cậu!”
Nói nhảm! Mẹ anh ta là đội trưởng đội tuyển bơi lội quốc gia đấy, bà ấy ở dưới nước còn an toàn hơn cả trên cạn!
Chưa kể nếu cậu có mệnh hệ gì thì tôi sẽ bị Cố Lão Tam lăng trì chết mất, hoặc có thể là bị phanh thây! Vũ Đông vừa mới nghĩ tới thôi là đã cảm thấy đau đớn.
Ngay khi bên này vừa dứt lời thì cửa chính của nhà họ Cố đối diện nhà họ Diệp bỗng truyền đến tiếng mở cửa và tiếng đỗ xe, rõ ràng là Cố Bạc Tranh đã về.
Vũ Đông nhìn đồng hồ, hiện tại mới chỉ hơn tám giờ, thời gian vẫn còn sớm nên anh ta liền đề nghị: “Hay là chúng ta sang nhà họ Cố chơi tiếp?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play