Khi trở về ăn cơm, Diệp Hân Ngu Dương có chút thờ ơ, Diệp Tàng Sơn thấy vậy liền nói: "Hôm qua ở triển lãm cháu và Cố Lão Tam đi cùng nhau à?"
Diệp Hân Ngu Dương gật đầu: "Hôm trước sinh nhật cháu tình cờ gặp anh ấy, anh ấy nói gần đây có triển lãm thư họa rất hay nên rủ cháu đi xem thử." Giọng điệu của cô lúc này không thể nào bình thản hơn.
"Có thấy ưng ý tác phẩm nào không?"
"Có, chữ 'Sơn' của thầy Kỷ viết càng ngày càng có hồn." Ánh mắt cô bỗng nhiên trở nên sáng rỡ: "Hôm qua ông nội cũng đi à?" Bộ dạng thực sự rất điềm tĩnh.
Diệp Tàng Sơn vẫn chưa nghi ngờ gì: "Ừ. Dù sao cũng phải khuyến khích hậu bối, ông nội đi cùng với thầy Kỷ của cháu." Còn chuyện sau đó hai người bọn họ tình cờ gặp Cố Bạc Tranh và Diệp Hân Ngu Dương và còn định tiến lên chào hỏi nhưng hai tiểu bối đã nhanh chóng đi mất thì cũng không cần kể ra làm gì.
Sau khi ăn xong, Diệp Hân Ngu Dương lại nằm trên sofa xem TV, xem một lát thì liền ngủ quên, đợi khi cô tỉnh dậy thì đã là bảy giờ tối. Cô liếc nhìn chiếc đồng hồ lớn treo tường, bảy giờ năm phút, bảy giờ bảy phút, bảy giờ mười phút, kim giây vẫn cứ chuyện động không ngừng…
Thời gian cứ thế trôi qua từng tiếng như vậy sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT