Diệp Trì nhớ khi mình cầm tiền lẻ đưa cho bác gái trung niên thì trong sọt vẫn còn rất nhiều măng, sao mình mới đi một vòng mà khi trở về thì sọt trống không rồi!
Diệp Quốc Thịnh cười nói: "Ừ, bán hết rồi con!"
Diệp Trì kinh ngạc: "Sao bán nhanh quá vậy nội!"
Diệp Quốc Thịnh cười nói: "Nhờ con rao hàng đó!"
Diệp Quốc Thịnh vừa nói xong thì lại có một người đến hỏi mua măng nhưng một mụt măng cũng không còn, người kia hơi thất vọng bỏ đi! Trước khi đi còn nói ngày mai sẽ ghé mua.
Diệp Trì nghe vậy thì vội giục Diệp Quốc Thịnh lên núi đào măng, Diệp Quốc Thịnh kiên nhẫn giải thích với bé ----- chợ trấn Cảnh Sơn chỉ lớn như vầy thôi, trừ lễ tết thì mỗi ngày chỉ bày chợ vào buổi sáng đến trưa thì dọn về.
Chợ sáng vừa tan thì nơi này cũng không còn ai nữa, dù bây giờ ông có lên núi đào măng thì cũng không kịp huống hồ đào măng mất rất nhiều thời gian.
Diệp Trì cái hiểu cái không nên bé hỏi: "Vậy là chút nữa con và nội không ra chợ nữa sao?"
Diệp Quốc Thịnh gật đầu: "Ừ, ngày mai sẽ đi tiếp!"

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play