"Nội ơi, cảm ơn nội..."- Diệp Trì bật khóc.

Diệp Quốc Thịnh thở dài nói: "Nếu nói cảm ơn thì cũng là ông cảm ơn con mới đúng. Nếu con không đến ở cùng ông thì cuộc đời của ông cũng không có nhiều ý nghĩa như vầy, nói không chừng ông đã sớm chết chứ làm sao được đi du lịch. Được rồi đừng khóc nữa, đã lớn to đầu thế này rồi, đứng dậy đi nào!"

"Dạ." - Diệp Trì lau nước mắt, đứng lên và ngồi đối diện với Diệp Quốc Thịnh, cậu vẫn không nhịn được mà nói một câu - "Nội ơi, con cảm ơn nội."

"Ông biết rồi, con nói hai lần rồi." - Diệp Quốc Thịnh cúi người đóng vali của Diệp Trì lại, ông nói - "Ngày mai phải đi thủ đô rồi, ở đó nhớ phải chăm chỉ học hành, đất nước đã tạo điều kiện tốt như vậy thì con cũng đừng phụ lòng đất nước."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play