Diệp Trì khóc rất đáng thương.
Diệp Quốc Thịnh cũng không dỗ dành, ông nhẹ nhàng vuốt ve sau gáy của bé, trong lòng ông ngập tràn những cảm xúc lẫn lộn. Ông biết chia xa là chuyện thường tình, ai cũng phải trải qua một lần trong đời nhưng Diệp Trì của ông lại trải qua quá nhiều và còn rất sớm.
Sau khi tiếng khóc của Diệp Trì nhỏ dần, ông mới nói: "Mình về nhà thôi con."
Diệp Trì nấc lên một tiếng, bé nói: "Dạ."
Bàn tay già nua của Diệp Quốc Thịnh nhẹ nhàng lau đi những giọt nước mắt trên gương mặt của Diệp Trì, ông dịu dàng nói: "Về nhà rồi mình chuẩn bị để ngày mai còn phải đến trường."
Diệp Trì gật đầu.
"Đi thôi con."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT