"Không có gì đâu, do ba bị viễn thị nên nhìn không rõ đồ thôi." - nói rồi Diệp Quốc Thịnh lại dụi mắt - "Dụi mắt là nhìn thấy rõ ngay ấy mà!"
Diệp Phượng Hà ngạc nhiên nói: "Con nhớ trước giờ ba vẫn bị viễn thị nhưng ba có dụi mắt nhiều như vầy bao giờ đâu."
"Lúc đó ba còn trẻ còn giờ ba già rồi!" - Diệp Quốc Thịnh nói đùa, nói rồi ông lại nhìn mấy món quà nhỏ của Diệp Trì. Có Diệp Trì về thì Diệp Quốc Thịnh lại trở nên vui vẻ hơn, ông cùng Diệp Trì, Lục Minh Phóng và Linh Linh ngồi cùng một chỗ, thoạt nhìn giống như bốn bạn nhỏ đang đùa cùng nhau.
Diệp Phượng Hà bị Diệp Quốc Thịnh chọc cho buồn cười nhưng trong lòng cô vẫn còn nghi ngờ. Đến tối trước khi đi ngủ cô đã gọi điện thoại cho Triệu Phùng Tùng và nói đến chuyện này, Triệu Phùng Tùng nghe xong thì nói: "Nếu em còn lo lắng thì đưa ba đến bệnh viện khám sức khỏe đi!"
Diệp Phượng Hà nói: "Nhưng ba rất sợ đi bệnh viện."
"Tại sao?"
"Ba cảm thấy hễ đến bệnh viện thì dù không có bệnh cũng sẽ chẩn đoán có bệnh."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT