Lục Minh Phóng nhìn kĩ lại thì thấy Diệp Trì vừa kéo dây diều vừa hét kêu cứu, Lục Minh Phóng lập tức chạy đến.
Lục này tốc độ của Diệp Trì đã chậm lại rất nhiều nên Lục Minh Phóng nhanh chóng đuổi kịp, bé vươn tay nắm lấy tay của Diệp Trì và để cho Diệp Trì nghỉ một lát còn bé thì cầm dây diều và chạy về phía trước. Vừa chạy được một đoạn thì đã nghe tiếng Diệp Quốc Thịnh nói lớn: "Minh Phóng không cần chạy nữa đâu. chỉ cần cầm dây diều cho diều không rơi là được rồi con." thì bé mới đứng lại nắm chặt sợi dây trong tay. Bé ngẩng đầu nhìn lên thì quả thật con diều vẫn đang bay.
Diệp Trì vui vẻ chạy đến: "Anh Phóng anh nhìn kìa, diều vẫn bay nhưng không rơi xuống đất."
Lục Minh Phóng gật đầu.
Diệp Trì xoay người về hướng phía núi Cảnh Sơn và gọi: "Ông nội ơi, cô ơi!"
Diệp Quốc Thịnh cũng đáp lại một tiếng.
Diệp Trì chỉ tay lên trời và hét lớn: "Diều đang bay trên trời đó nội ơi!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play