Thật ra Lục Minh Phóng cũng không nói mấy câu, lúc trên bàn ăn ông Lục cười vui vẻ và nói muốn cảm ơn Diệp Trì nên bé cũng nói với ông Lục để ông Lục tìm người mua măng nhà Diệp Trì sẽ tốt hơn để họ tự đào.
Vừa lúc ông Lục cũng đã ăn qua măng nhà Diệp Trì, ông thấy măng ăn rất tươi và ngon nên liền gọi điện thoại liên lạc với cấp dưới. Chuyện này cứ vậy mà thành.
Bà Lục cười hì hì giải thích cho Diệp Quốc Thịnh và Diệp Trì. Nghe xong Diệp Quốc Thịnh sửng sốt, ban ngày ông còn đang phát sầu vì lo tốc độ đào măng không kịp với tốc độ măng lớn thì buổi tối bà Lục lại mang tin vui này đến. Đây là tâm nghĩ sự thành mà người ta thường nói đó sao?
Trong lòng Diệp Quốc Thịnh cảm thấy rất vui nhưng đồng thời cũng thấy hơi xấu hổ, ông ấp a ấp úng nói: "Thím tụi nhỏ, bà nói chuyện này...."
"Ông Diệp à!" - bà Lục cũng biết thái độ làm người của Diệp Quốc Thịnh, sống sáu bảy mươi năm chưa hề chiếm hời của bất cứ ai. Mới hai ngày trước sang nhà bà mượn xe ba bánh, khi đem trả cũng đưa sáu bảy mụt măng sang để cảm ơn. Bà cũng không muốn nói qua nói lại với Diệp Quốc Thịnh vì bà cảm thấy bà nói không lại Diệp Quốc Thịnh nên nói vào trọng điểm: "Cũng chẳng phải vì ông đâu, là vì muốn cảm ơn bé con Diệp Trì thôi, ông đừng khách sáo như vậy nữa!"
"Nhưng mà ---------"
"Ôi chao, nhưng mà cái gì! Cứ tính vậy đi, nếu ông cảm thấy trong lòng băn khoăn thì bán rẻ cho người ta dăm ba năm mao là được. Thôi cứ tính vậy đi nha, tôi về đây nếu không lát nữa Lục Minh Phóng lại không vui, đứa nhỏ Minh Phóng này tính tình không tốt chút nào hết! Haizzz giờ tôi chỉ mong thằng nhỏ có thể giống những đứa bé bình thường là được!" - Tránh cho Diệp Quốc Thịnh từ chối nên bà Lục nhìn Diệp Trì và nói: "Diệp Trì ơi, bà về nhé!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT