Hội trường nằm gần cổng phía Nam, lúc này đèn được mở lên sáng rực, có không ít người tụ tập. Hứa Tầm Sênh theo bản năng tìm kiếm trong đám đông, e rằng không dễ tìm được ban nhạc Triều Mộ, cũng không cách nào trực tiếp chúc mừng họ, thế là đành thôi.
Vừa đi vài bước về phía trạm xe bus, cô đột nhiên nghe thấy có người gọi mình từ đằng xa: “Hứa Tầm Sênh!”
Cô quay đầu, trong âm thanh huyên náo của xe cộ qua lại, thấy một bóng người bước ra khỏi đám đông, không phải Sầm Dã thì là ai? Hai người cách nhau một quãng, anh đã cởi bỏ áo vest, chỉ mặc áo phao màu đen, đội mũ, lộ ra gương mặt anh tuấn, dường như đang nhìn cô mỉm cười.
Hứa Tầm Sênh cũng đứng yên cười đáp lại, đợi anh đến gần. Thế nhưng bên cạnh bỗng có fan phát hiện ra anh, hô to: “Tiểu Dã! Tiểu Dã!”
Mấy cô bé cầm bảng đèn không biết từ đâu chui ra, vậy quanh anh. Hứa Tầm Sênh thấy dường như anh có vẻ tiến thoãi lưỡng nan, sau đó bị mấy cô nàng lôi kéo chụp ảnh. Hai cô bé đứng cạnh anh vẻ mặt rõ kích động, kéo cánh tay anh, tựa đầu vào vai anh, không hề dè dặt.
Hứa Tầm Sênh thấy anh ra vẻ lạnh lùng, trực tiếp rút tay ra, còn lui về sau một bước, khiến hai cô nàng không thể tựa sát vào nữa. Cũng không biết anh nói gì, mấy cô nàng xung quanh sửng sốt, mặt đỏ ứng, giống như cử chỉ vừa rồi của anh không hề đắc tội họ, trái lại còn khiến họ xốn xang.
Sau đó, hình như anh có thoáng nhìn về phía cô, nhưng đèn flash lóe sáng, lại cách quá xa nên Hứa Tầm Sênh không thấy rõ ánh mắt anh. Lúc này, xe bus đã đến, cô bước lên, bỗng nhiên có bóng người lao vào theo cô. Hứa Tầm Sênh không ngờ lại là Trương Thiên Dao, anh ta giơ một tay nắm lấy thanh vịn trên cao, ánh mắt nhìn cô ngời sáng.
“Sao cậu lại chạy lên đây?”
Trương Thiên Dao đi theo cô đến chỗ ngồi: “Tôi đưa cô về nhà.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT