Lương Ứng An lặp đi lặp lại hôn lên cổ của Sở Cẩm Nghi, nghe tiếng thở dồn dập vì gã mà loạn, trên mặt không chút động dung, ngược lại nụ cười càng thêm lạnh lùng.
Gã mở miệng cắn lên bờ vai trắng như tuyết, không chút thương tiếc, chỉ có khoái cảm vặn vẹo và trút giận.
Sở Cẩm Nghi run rẩy không ngừng, thất thần rên rỉ: "… Thanh Huyền."
Lương Ứng An buông miệng ra, khóe miệng cười khẩy, giọng nói lại cực kỳ ôn nhu, xoa xoa vết răng trên vai nàng, áy náy nói: "Đau không? Là ta lỗ mãng rồi."
Sở Cẩm Nghi khuôn mặt đỏ bừng, chìm đắm trong sự ôn nhu của gã, cắn môi nói: "Không đau."
Nàng thích Diệp Thanh Huyền, thích đã nhiều năm, cuối cùng cũng được đáp lại.
Năm đó sau khi thi đình, gã mặc trang phục tiến sĩ cưỡi ngựa đi qua Ngự Nhai, phong độ phi phàm, mày mắt chứa đựng nụ cười, nàng cảm thấy ngay cả trạng nguyên cũng không bằng một nửa phong thái của gã.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play