Tháng hai, mây tĩnh gió nhẹ, băng tan tuyết tan, những cành cây đã nghỉ đông cả mùa đông dài đ.â.m chồi non, tiếng chim chóc trong viện cũng nhiều lên.
Quý Ương ở trong Mộc Vân Đường cùng với Tần phu nhân giúp sắp xếp hành trang để Hầu gia mang đi. Mấy ngày trước, Thừa Cảnh Đế cuối cùng cũng cho phép Hầu gia trở về Bắc Cảnh.
Tần phu nhân gói ghém từng gói cao phương dưỡng khí từ mười mấy loại dược liệu như sa sâm, bối mẫu, ngọc châu vào trong rương gỗ một cách gọn gàng, bà nói với Quý Ương: ‘‘Bắc Cảnh gió cát lớn, cha con lại là người không biết chăm sóc bản thân, nếu ta không ngày ngày sắp xếp thế này, đặt ở nơi dễ thấy, ông ấy tuyệt đối sẽ không tự mình nấu lên mà uống."
Quý Ương thấy chỉ riêng dược liệu và món ngon bổ dưỡng đã đầy một rương gỗ, đủ dùng trong nửa năm.
Tần phu nhân cho người đóng rương lại, cười nói: "Vậy mà ta còn phải dặn đi dặn lại cả ngàn lần."
Tần phu nhân mặc dù trên mặt mang theo nụ cười, thần sắc trong mắt lại không giấu được sự buồn bã, Quý Ương biết Hầu gia lần này đi, ít nhất phải một năm rưỡi mới có thể trở về.
Bùi Tri Diễn chỉ rời đi có nửa tháng mà nàng đã không chịu nổi, huống chi Hầu gia gần như Điểuh năm ở ngoài, sau này Bùi Tri Diễn trở về còn đỡ hơn, nếu không thì phủ Hầu gia rộng lớn chỉ còn lại hai người Tần phu nhân và Quý Ương.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play