Đoạn Tu Viễn đứng yên một hồi như hòa hoãn lại, mới từng bước vững vàng đi đến trước Kiến chủng tối cao. Y cắn rách một chỗ trên ngón cái, lúc đang chuẩn bị dùng máu vẽ bùa để Kiến chủng trở thành của mình, ở một chỗ khác của tán cây lại có bóng người nhảy lên.
Người tới Đan Tử Ngụy biết —— là thiếu niên thấp bé nói về chuyện giữa Đoạn Tu Viễn và Hồng Hải trong đại điện trước đó, Bạch Hà của Thiên Quyền phong.
Lúc đi lên, Bạch Hà cũng vạn phần thảm hại, trông thấy Kiến chủng phát quang lại lộ ra vẻ mặt vui mừng, chuyển mắt một cái nhìn thấy Đoạn Tu Viễn, tức khắc lại ngây ngẩn cả người.
Trùng hợp lúc này thiên văn giáng xuống, bầu trời làm nền nở ra hoa văn ánh sáng xoắn ốc đối xứng hoành tráng, phủ lên một cảm giác sử thi và định mệnh cho lần tương ngộ này.
Thiên đạo nhìn thấy cảnh này cũng không tán thưởng được, Đan Tử Ngụy cảm thấy mình như vậy, và hắn tin thiên đạo đối diện kia cũng có ý nghĩ đồng dạng.
—— Phải, ở đây lúc này, có hai “thiên đạo”.
Một thiếu nữ trang phục Punk (*) đứng kế bên Bạch Hà, trên tay cột tơ đỏ nối với thiếu niên, kinh ngạc đối diện cùng Đan Tử Ngụy. Nội tâm Đan Tử Ngụy quả thật đang gào rống: Cái! Người chơi! Này! Rốt cuộc! Từ chỗ nào! Nhảy ra! Hắn trước đó căn bản không có thấy —— ở trên đại điện ở trên sợi rễ đều không có thấy! Chẳng lẽ chỉ thời điểm thiên văn xuất hiện thì người chơi mới có thể nhìn thấy lẫn nhau sao ——
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT