Rắc.
Ngón tay thiếu niên tóc xám bị hung bạo bóc ra vô lực run rẩy giữa không trung, giống như muốn cầu lại cái gì đó sau cùng. Đan Tử Ngụy theo bản năng nhào tới, bắt lấy ngón tay bất lực mở ra cầu xin cứu rỗi kia.
Hắn thật sự rất muốn giữ chặt Đoạn Tu Viễn, nên sinh ra một ảo giác chạm đến da và thân nhiệt.
Kết quả Đan Tử Ngụy nửa giây tạm dừng cũng không có liền bị kéo xuống luôn, hắn căn bản không thể dùng lực với Đoạn Tu Viễn, chỉ có thể nhờ đạo cụ đặc biệt tác động đến phàm giới. Ngọc vận mệnh còn chưa tới tay, tơ nhân quả… không nói cũng được. Vừa rồi Đoạn Linh Linh dạy cho Đan Tử Ngụy một bài học, hắn bây giờ mới hiểu nhân quả do tơ nhân quả kéo ra cũng không nhất định sẽ tốt. Đoạn Uyên cứu Đoạn Tu Viễn, đó là một dạng nhân quả; Đoạn Linh Linh hại Đoạn Tu Viễn, đấy cũng là một dạng nhân quả. Hắn nghĩ về tơ nhân quả quá toàn mỹ, sợi tơ trắng kia chỉ có công dụng sinh ra quan hệ giữa hai bên, không liên quan đến đúng sai tốt xấu.
Mợ nó sợi tơ nhân quả vừa rồi không xài còn hơn! Đan Tử Ngụy nghẹn một bụng lửa, giận chuyện Đoạn Linh Linh làm ra, càng tức bản thân khiến mọi chuyện xảy đến.
Đột ngột, Đan Tử Ngụy cảm thấy tay mình bị mang lên cao, xoay đầu liền thấy thiếu niên tóc xám giơ tay phải được cầm của mình lên trước mặt, dường như phát giác gì đó, hay muốn tìm ra gì đó. Ngón cái nhiễm máu lần lượt xoa qua đầu ngón tay, cả đôi mắt mù cũng vô thức mở ra, con ngươi không có tiêu cự lộ ra một sự mờ mịt.
Đan Tử Ngụy trong lòng nhảy dựng, theo bản năng thả tay ra. Đoạn Tu Viễn vẫn “quan sát” tay phải, không bị chút ảnh hưởng từ động tác của Đan Tử Ngụy. Đan Tử Ngụy không chắc chắn lại đụng vào Đoạn Tu Viễn một lần nữa, vẫn là cảm giác ngăn cách kia —— hành động này của Đoạn Tu Viễn hẳn không liên quan với hắn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT