[Xuyên không] Vọng Nguyệt

7.


2 tháng


Đã gần một tuần kể từ ngày anh cả trở về từ biên ải. Thế còn Tường thì sao?
Tôi đã thắc mắc chuyện này với anh cả, dĩ nhiên là thắc mắc bằng cách dùng một câu hỏi gián tiếp, rằng liệu trận chiến ở biên ải có ai chết hay không thể về nhà không, mà tôi nghĩ là hết sức tinh tế để người nghe không nhận ra rằng tôi đang nhắm tới đối tượng nào. Tưởng là vậy, chứ anh cả, nhân danh là người duy nhất (mong là thế) biết chuyện yêu đương của em gái, đã rất nhanh chóng nhận ra ý tứ trong câu hỏi của tôi, nhưng trước mặt vợ con, anh không tiện vạch trần mà chỉ đáp rằng anh ra biên ải là để tuần tra, không phải đánh nhau, thế nên không có thương vong gì cả, ai đều đã về nhà người nấy rồi. Trước khi đi khỏi nhà, anh cả còn ném lại cho tôi một câu ẩn ý:
“Đã tuyệt tình đẩy người ta ra xa rồi, sao lại còn bận tâm nhiều như vậy làm gì?”
Tôi đứng đần trước cổng, chả hiểu cái mô tê gì. Dường như việc cố gắng sống như một thiếu nữ mười tám tuổi đã khiến IQ của tôi bị sụt giảm nghiêm trọng. Đối với những câu văn vở ẩn ý, mà nhất là ẩn ý về chuyện quá khứ, cái bằng Thạc sĩ ngành Báo chí của tôi cũng chẳng giúp ích gì được cả.
Nhưng quan trọng là, nếu đã về nhà rồi thì tại sao cái tên Tường kia không tới đây? Hay chí ít là gửi thư báo bình an? Tôi cau mày suy nghĩ, đột nhiên hiểu ra ý tứ của anh cả. Không phải Trần Như Ý vì chấp nhận chuyện gả thay nên đã viết thư chia tay với Tường từ năm tháng trước đấy chứ? Nhưng mà, nếu đã chấp nhận số phận, thế thì sao cô ta lại tự vẫn? Hơn nữa, chẳng lẽ nhận được thư chia tay mà anh ta lại không viết thư gửi lại à? Hay là hai người sớm đã gặp nhau ba mặt một lời rồi?
Mà tôi quan tâm vấn đề này làm gì nhỉ?
"Quá mệt, không thèm nghĩ nữa."– Tôi chán nản từ bỏ, quyết định lượn vào nhà bếp kiếm đồ nhắm.
Đến tối, khi cả nhà lại quây quần ăn cơm, anh cả trở về, ném cho tôi một ánh mắt đại ý "hoá ra cũng chỉ đến thế" và một nụ cười đểu rất đáng nghi. Nhưng mà, như đã nói, tôi không đủ IQ để hiểu được cái thái độ ngứa đòn đó.
Đêm hôm ấy, tiếng sáo trúc vừa du dương lại vừa da diết như những điệu ca Huế trên sông Hương vang vọng trong không gian yên tĩnh.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play