Phương Tình cũng không biết làm thế nào mà bị hôn, đầu óc cô loạn thành một mớ bòng bong, hoàn toàn không biết nên làm cái gì bây giờ, chỉ có thể mặc cho anh làm xằng làm bậy.
Nụ hôn nồng nhiệt giằng co hồi lâu, lúc buông ra rõ ràng hơi thở của hai người đều không ổn định, môi Phương Tình tê dại, không biết vì cái gì mà anh lại dùng sức lớn như thế.
Mờ ám trong khoang xe tăng lên, mặt Phương Tình đỏ lên một cách kỳ quặc, tay chân mềm nhũn không có sức lực, không thể động đậy.
Khang Tư Cảnh nhắm mắt lại, điều chỉnh hô hấp một chút, xua tan đi cảm giác mãnh liệt trong cơ thể, anh không dám lại tiếp tục, nếu không hẳn là ở trong xe mà muốn cô, hiện tại vẫn chưa phải lúc, dù sao cũng không còn bao lâu nữa, anh cũng không vội.
Lúc mở mắt ra, ánh đỏ trong mắt anh đã rút đi không ít, cúi đầu xuống thì thấy cô mềm oặt nằm xoài trên chỗ ngồi, trong ánh mắt lộ vẻ mê ly, ánh mắt kia quả thực quyến rũ người, giống như vừa thỏa mãn lại dường như đang mong chờ điều gì.
Anh không khỏi khẽ cười một tiếng, xem ra cô cũng thích hôn môi với anh.
Anh buông cô ra, ngồi bên cạnh cô, kéo ra một ít khoảng cách, co tay đặt trên môi ho nhẹ một tiếng để giảm bớt không khí ngại ngùng, nói: “Đi ăn cơm trước thôi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play