Thật ra có một phút giây, anh thật sự từng nghĩ đến vì cô mà ở lại đây, chỉ là lý trí của anh vẫn chiếm ưu thế, hiện tại Khang Tư Cảnh vẫn còn hai bàn tay trắng, anh cần phải trở nên ưu tú và mạnh mẽ hơn, như vậy thì anh mới có năng lực khống chế mọi thứ.
Chỉ là gần lúc chia xa thì Khang Tư Cảnh lại càng trở nên bất an. Tuy rằng đời này anh đưa Phương Tình đến ở đây nhưng chỉ là tránh phần lớn khả năng cô gặp gỡ Bạch Húc Nghiêu, nhưng hai người sống trên cùng một thế giới, tuy là tỷ lệ rất nhỏ nhưng cũng không phải không có khả năng gặp mặt.
Anh nghĩ đến bộ dạng luyến tiếc anh mà khóc thút thít của cô, nghĩ đến bộ dạng lúc cô chạy phía sau anh mà ngọt ngào gọi “anh Tư Cảnh”, anh hoàn toàn không thể chịu đựng được nếu như sự dịu dàng cùng ỷ lại này của cô đặt trên một người đàn ông khác.
Tưởng tượng đến cô và Bạch Húc Nghiêu cũng không tuyệt đối không thể gặp nhau thì anh lại đứng ngồi không yên, càng tới gần ngày rời đi thì nỗi bất an này càng mãnh liệt.
Anh đi du học sẽ mất vài năm, phần lớn thời gian sẽ không ở bên cạnh cô, không có người bên cạnh, ai mà biết cô sẽ gặp người nào!
Lỡ đâu có một ngày cô lại chạm mặt với Bạch Húc Nghiêu thì phải làm sao bây giờ? Lỡ đâu hai người lại yêu nhau thì phải làm sao bây giờ? Chẳng lẽ lại giống như kiếp trước, đau khổ hết nửa đời người sao?
Không! Tuyệt đối không!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT