Phương Tình đứng bên cạnh bọn họ hàn huyên một lúc, sau đó thấy Cao Niệm Vi một mình đi lấy đồ ăn, nghĩ đến Cao Niệm Vi vừa mới nhắc đến chuyện trường đại học của cô, cô không tin là cô ta là vô tình nhắc đến, đúng lúc cô cũng có chút vấn đề muốn nói với cô ta, cho nên nói với mọi người mình muốn đi tìm chút gì đó ăn, Khang Tư Cảnh cũng không hỏi nhiều, thả lỏng tay cô ra.
Phương Tình cầm đĩa đồ ăn, vờ như đang từ tốn chọn lựa, bước đến trước mặt Cao Niệm Vi, Cao Niệm Vi cũng không có ý muốn nói chuyện với cô, cười với cô một cái rồi dợm rời đi, Phương Tình chợt nói: “Lần trước, lời nói của Mạc Ỷ Văn là do cô xúi giục đúng không?”
Cao Niệm Vi dường như cũng không nổi giận, còn thể hiện một bộ dáng hoàn toàn nghi hoặc, nói: “Ở đâu mà cô nói thế?”
“Đứa nhỏ Mạc Ỷ Văn không thể nói mấy lời thâm độc như vậy.” Phương Tình chớp mắt với cô ta mấy cái. “Chiêu mượn đao giết người cũng rất không tệ, Mạc Ỷ Văn là em họ Khang Tư Cảnh, tôi là vợ Khang Tư Cảnh, làm cho hai người chúng tôi chém giết lẫn nhau, khiến cho Khang Tư Cảnh lâm vào thế khó xử, vất vả đối phó, đây là điều cô muốn đúng không?”
Cao Niệm Vi nhún vai, tỏ vẻ thờ ơ: “Cô muốn nghĩ thế nào là chuyện của cô, cô ghét tôi, muốn nói thế nào cũng được, chuyện này đã là gì, muốn gán tội cho người thì sợ gì không tìm được lý do, đúng không?”
Cao Niệm Vi nói xong muốn rời đi, Phương Tình vừa chọn đồ ăn, vừa học theo ngữ khí chậm rãi của Khang Tư Cảnh, nói: “Chỉ là tôi muốn nhắc nhở cô Cao một chút, Khang Tư Cảnh là đàn ông đã kết hôn, dù cho cô với anh ấy lớn lên cùng nhau thì cũng nên giữ khoảng cách an toàn với anh ấy. Nếu cô Cao thấy cách dùng lời khuyên bảo nhẹ nhàng không được thì tôi cũng không ngại đổi cách thức.” Nụ cười Phương Tình càng sâu thêm, “Lần trước cô cũng thấy tôi xử lý chị họ của tôi, cô Cao một khi đã chọc đến điểm mấu chốt của tôi, tôi cũng không chắc mình có thể không động tay động chân.”
Khóe miệng Cao Niệm Vi khẽ giật, cô ta hẳn là cũng cảm thấy bản thân đuối lý, nhất thời có chút bất an luống cuống, nhưng vẫn tỏ vẻ đương nhiên, cười nói: “Tôi với anh Tư Cảnh lớn lên cùng nhau, vốn dĩ quan hệ rất tốt, dù sao tôi với anh ấy cũng không phải giống như cô nghĩ, tôi nên làm thế nào thì vẫn làm thế thôi.” Cao Niệm Vi nói xong, giống như đột nhiên nghĩ đến điều gì đó lại cười như không cười, nói với cô: “Nhưng người mà cô cần đề phòng không phải là tôi.” Cô ta hướng mắt về phía Âu Dương Tĩnh, “Nhìn thấy không, cô Âu Dương Tĩnh mới là người cô cần đề phòng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT