Ngay lúc đang suy nghĩ về chuyện này thì Khang Tư Cảnh đột nhiên túm lấy cổ tay cô, anh gỡ bàn tay mà cô đang đặt trên mặt mình ra, sau đó với vẻ mặt cười mà như không cười nói với cô: “Khán giả cũng không còn, cô Phương không cần diễn nữa.”
Phương Tình ngẩn người, suy nghĩ một chút mới hiểu được ý của anh, trong lòng cô có chút khổ sở, tươi cười nhưng không khỏi mang theo chua chát, “Anh cảm thấy là em đang diễn sao?”
Khang Tư Cảnh kéo cái áo bên cạnh mặc vào, vẫn với biểu hiện cười như không cười kia, “Để làm vui lòng người lớn trong nhà, cô Phương thật vất vả rồi.”
Lời này quả thật đã làm cô nổi giận, hai tay đang để hai bên thân của Phương Tình siết chặt, cô lạnh lùng cười một tiếng, nói: “Có chỗ nào của em khiến anh Khang hiểu lầm vậy?”
“Hiểu lầm?” Khang Tư Cảnh khẽ nhướng mày, đáy mắt mang theo vẻ đùa cợt nhàn nhạt, “Kết hôn đã hai năm, ngay cả nói với tôi vài câu cô Phương còn không buồn nói, đột nhiên kéo tay tôi nói muốn cùng tôi sinh con, tôi thật sự không nghĩ ra được cô Phương làm như vậy là vì mục đích gì.”
“...”
Lửa giận đang cháy ngùn ngụt trong lòng sau khi nghe lời ấy thì nhanh chóng tắt ngúm, Phương Tình vừa mở miệng thì phát hiện bản thân một câu cũng không nói nên lời, sau một hồi suy nghĩ, cô mới hít sâu một hơi nói: “Nếu như em nói với anh là em không có diễn thì anh có tin không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT