Trong phòng bệnh yên tĩnh ba giây.
Lúc này từ cửa có một người thuộc độ tuổi trung niên – có lẽ là bác sĩ trưởng ở đây – mặc áo blouse trắng bước vào; ông thoắt cái giật lấy máy quay trong tay một phóng viên gần mình, hạ giọng gào thét: “Tất cả làm gì thế! Làm cái quỷ gì thế này! Yên lặng! Các người có còn đạo đức hay không! Ha, đây là bệnh viện! Người bệnh mới thoát khỏi thời kì nguy hiểm cần được tĩnh dưỡng! Yên lặng tĩnh dưỡng! Các người làm loạn cái gì, có gì mà chụp hả?! Có việc gì xảy ra các người có chịu trách nhiệm được không!”
Một cô y tá trẻ thò đầu ra từ sau lưng bác sĩ trưởng, hai mắt đỏ bừng muốn khóc mà không khóc được, cũng nhỏ giọng nói theo: “Các người làm vậy thật sự thiếu đạo đức, có còn đạo đức nghề nghiệp nữa không… nếu còn vậy nữa tôi sẽ báo cảnh sát.”
“Bố đây gọi điện báo cho cảnh sát rồi!”
Phương Dư ở ngoài cửa nhét di động vào trong túi, lôi một phóng viên nữ đứng ở cạnh cửa ra ngoài —— người sau còn muốn giãy giụa, vừa cố gỡ tay Phương Dư ra vừa ầm ĩ: “Đừng động tay động chân chứ, anh đánh phụ nữ thì ra thể thống gì!”
“Tôi có đánh cô à!” Phương Dư nhướn cao mày, “Nói thêm câu nữa tôi đánh cô thật cho xem!”
Vừa nói, vừa thô bạo đẩy cô ta ra ngoài.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play