Nhưng nói đi cũng phải nói lại, mắt nhìn thân thể của mình vẫn chưa “xuống mồ vi an”, tất cả giống như còn chút hi vọng, vậy nên đến khi nào mình mới có thể “hồn về quê cũ” đây?
… Có cần Phương Dư thuê ít phù thủy đến mua đại thần không ta?
Cẩn Nhiên đang cân nhắc về mức độ khả thi của chuyện này, vừa nhấc đầu liền phát hiện quả là “nhắc Tào Tháo Tào Tháo đến”, xa xa ở đầu kia hành lang, đồng chí Phương Dư tay cầm cà mèn chậm rãi chạy đến, vốn là một ông chú vẻ mặt hòa ái dễ gần, vừa thấy Giang Lạc Thành liền mắt không ra mắt mũi chẳng phải mũi, phóng đến trước mặt bọn họ. Cũng chả thèm để ý đến Khương Xuyên đang ở đây, há mồm liền không khách khí nói: “Sao anh vẫn còn ở chỗ này?”
Con hamster trong thùng đựng thức ăn của KFC vẫn còn ghé vào cạnh bồn thức ăn: “Chít!”
Hỏi rất hay! Mua biệt thự!
Dưới sự cổ vũ từ ánh mắt hả giận của hamster, chỉ thấy Phương Dư nện cái cà mèn kia xuống thật mạnh, hai mắt tức tối trừng to, chỉ ra phía ngoài đằng đằng sát khí mắng: “Cẩn Nhiên đã thành ra như vậy, giờ cũng chả biết còn có thể tỉnh lại không nữa, mới vừa qua khỏi thời kì nguy hiểm thì bên ngoài đã đầy rẫy những phóng viên rồi, bít kín cả cổng chính bệnh viện, cả đống camera chỉ chờ dỡ luôn ái nóc phòng bệnh này lên! Chụp chụp cái gì? Chụp chân dung Viên Cẩn Nhiên trên giường bệnh?! Giang Lạc Thành, tôi hỏi anh, thông tin này là thằng nào để lộ? Giang Lạc Thành, tôi hỏi lại anh, mẹ nó anh có còn là con người không hả?”
Con hamster trong thùng đựng thức ăn của KFC trụ chân sau, lôi ra một hạt dưa: “Chít!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT