Liếc nhìn phòng của Ngọc nương, Bùi Nguy Huyền về phòng lấy quần áo để thay, lại ra giếng xách một thùng nước, nhân lúc trời thu mát mẻ tắm rửa một cái, thay quần áo rồi về phòng nghỉ ngơi.
Hôm sau Hứa Thấm Ngọc thức dậy, mặc quần áo chỉnh tề, lại ngồi trước gương đồng chải tóc, cắm chiếc trâm bạc mà tứ ca tặng, chiếc trâm này vừa đẹp vừa dùng được hàng ngày, gần đây nàng đều dùng chiếc trâm này.
Rõ ràng nàng nấu ăn rất ngon, cũng khéo tay nhưng cứ không biết cách chải tóc, cũng mặc kệ, miễn là tóc không bị rối là được.
Chải tóc xong, Hứa Thấm Ngọc đi vào bếp chuẩn bị đun nước rửa mặt.
Vào thu, sáng sớm khá lạnh, phải đun ít nước nóng dùng nước ấm để rửa mặt, còn chưa bước vào bếp, nàng đã thấy trong bếp có ánh đèn đầu, còn tưởng là Văn thị dậy sớm đun nước trong bếp.
Bình thường nàng và Văn thị dậy sớm nhất, đôi khi Văn thị dậy sớm hơn nàng nên đến bếp đun nước trước.
Hứa Thấm Ngọc cười tủm tỉm bước vào bếp, định mở miệng nói: "Nương, nương dậy sớm thật", vừa mở miệng, nhìn thấy người nam nhân cao lớn ngồi bên bếp lò, liền ngẩn người.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play