Thực ra đồ trang sức lưu ly mà nước Nhĩ Lai bán không có trâm, chỉ có vòng tay và nhẫn, nữ nhân bên đó không dùng những đồ trang sức như trâm.
Mặc dù chiếc trâm này được mượn tay Ngọc nương để xem cách nung chảy lưu ly nhưng cũng là tâm tư riêng của hắn, hắn muốn tặng Ngọc nương một chiếc trâm, một chiếc trâm độc nhất vô nhị.
Chưa đợi Ngọc nương nhận lấy chiếc trâm, hắn lại đưa những chiếc vòng tay và nhẫn đó cho Văn thị: "Đây tặng cho mẫu thân, Ninh tỷ nhi và Nguyên tỷ nhi, chiếc nhẫn này tặng cho Phượng ca nhi nhưng hơi to, đợi Phượng ca nhi lớn thêm chút nữa mới đeo được."
Văn thị vô thức nhận lấy những thứ này.
Hứa Thấm Ngọc cũng không khách sáo với hắn, nhận lấy chiếc trâm, cười tươi cảm ơn tứ ca, còn tháo chiếc trâm gỗ trên đầu xuống, cắm chiếc trâm lưu ly vào búi tóc, cười hỏi: "Tứ ca, đẹp không."
Nàng không phải tuyệt sắc giai nhân nhưng khuôn mặt nhỏ nhắn trắng trẻo, đôi mắt linh động, cũng là người xinh đẹp kiều diễm.
"Đẹp."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT