Hắn chỉ đến Nhĩ Lai mà thôi, không tiếp tục đi về phía xa hơn, nếu không sẽ còn gặp những nước khác.
Hứa Thấm Ngọc nghe rõ ràng, hít vào một hơi.
Nàng không ngờ tứ ca lại ra biển đi xa như vậy.
Chỉ với hoàn cảnh của triều đại này, hệ thống hàng hải còn chưa đủ phát triển, chỉ có thể dựa vào sức gió và cánh buồm để đi thuyền, thậm chí thuyền có thể không đủ lớn, tứ ca lại ra biển như vậy sao? Còn tìm được nước ngoài? Nàng không biết nên nói gì, chỉ có thể nói tứ ca may mắn, không gặp phải cơn bão lớn, nếu không thì chỉ có con đường chết.
Văn thị không biết rõ sự nguy hiểm của việc đi biển, bà ấy chỉ không ngờ Huyền ca nhi ra ngoài hơn một năm lại là ra biển.
Bùi Nguy Huyền cũng không định nói nhiều, chỉ đơn giản nói với Ngọc nương và Văn thị: "Ở Nhĩ Lai chúng ta đã tích trữ một số nông sản, hạt giống khoai tây và khoai lang, còn có hạt giống ớt, cà chua và một số nông sản khác."
Hứa Thấm Ngọc như ngây người.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play