Làm nhân vật phụ khó lắm sao?

2


2 tháng


Trong phòng khách sạn, Leo ngồi trên giường thở dốc. Hai bàn tay anh ghim chặt xuống tấm đệm trên giường, khiến cho tấm đệm rách nát thê thảm. Đôi mắt anh đỏ ngầu những tia máu, hiện lên sự cuồng loạn đang vùng vẫy muốn thoát ra.

Anh thở dốc, cắn răng chịu đựng sự cuồng loạn khó chịu trong người. Cả người anh nổi gân lên dọc theo cơ bắp khắp người.

Ngay dưới sàn là một chàng trai Omega đang nằm gục bất tỉnh, cả người cậu ta tỏa ra thứ mùi hương thơm ngọt hấp dẫn, mời gọi Alpha tới. Đầu Leo đau đớn khi ngửi thấy mùi thơm tỏa ra từ cậu trai Omega kia, bản năng của anh thúc giục điên cuồng.

"Không được...Phải kiềm chế..." Leo cắn chặt răng nhịn lại bản năng.

Trở lại vài tiếng trước…

Leo ngồi trên xe rời khỏi địa điểm họp báo, anh thở dài mệt mỏi. Đôi mắt bất giác nhìn ra ngoài cửa sổ.

"Cậu vẫn thấy khó chịu sao?" Có tiếng người vang lên, Leo định thần lại.

"Ừ...Mạc Khuynh này, chuyện tôi nhờ cậu sao rồi?" Anh khẽ giọng hỏi.

Mạc Khuynh dù chỉ nhìn qua một cái màn hình máy tính nhưng cũng đủ để thấy trạng thái tinh thần của Leo càng lúc càng tệ.

"Cậu biết là cậu không thể dùng quá nhiều thứ thuốc đó mà đúng không? Nó sẽ khiến cậu bị rối loạn mất!" Mạc Khuynh tận tình khuyên bảo Leo.

Leo im lặng không nói gì, lọ thuốc chứa những viên thuốc con nhuộng màu xanh bên trong làm anh khi nhìn vào có cảm giác khó thở. Mạc Khuynh trông thấy vậy không nhịn được mà thở dài.

“Leo...Đã bao lâu rồi cậu chưa đến kỳ phát tình vậy?”

"Ba hay bốn tháng gì đó..." Leo nhỏ giọng trả lời.

Mạc Khuynh mím môi im lặng. Phải mất một lúc sau, anh mới lên tiếng.

“Leo. Tôi khuyên thật cậu là hãy cố kéo dài thời gian dùng thứ thuốc đó ra đi, nó không tốt cho tinh thần của cậu đâu.”

“Hãy...thử gặp gỡ một Omega nào đó đi. Biết đâu điều đó có thể an ủi tinh thần của cậu?”

Leo cúi đầu im lặng trước lời khuyên của Mạc Khuynh. Ngón tay anh khẽ chà chà lọ thuốc, đôi mắt mơ hồ nhìn lọ thuốc.

"Ừ...Tôi sẽ thử..." Anh khẽ cất giọng đáp ứng.

Việc này khiến Mạc Khuynh bất ngờ, anh không không nghĩ Leo sẽ đáp ứng lời khuyên này. Mọi lần Leo đều chối bỏ hoặc tìm cớ là đang ở biên giới, bận bịu không có thời gian. Bây giờ, Leo cứ thế đáp ứng làm Mạc Khuynh mừng rỡ.

"Vậy cậu đến đây đi! Tôi giúp cậu tìm Omega phù hợp!" Mạc Khuynh gửi cho Leo một địa chỉ. Leo gật đầu, yêu cầu tài xế thay đổi hướng đi

Anh xuống địa điểm mà Mạc Khuyng gửi, do dự đứng trước cửa nhà hàng. Anh không chắc đây là ý tốt, nhưng nghe lời Mạc Khuynh nói, anh cũng chỉ đánh dám đánh cược.

"Leo! Vào đi!" Mạc Khuynh vừa thấy Leo liền hô lớn.

Leo chậm rãi bước vào phòng tiệc. Bữa tiệc đang huyên náo liền im lặng lại khi thấy Leo tới, dù cho đây là bữa tiệc họp mặt đơn giản của giới quý tộc. Mỗi bước đi của Leo vào sâu hơn bên trong phòng, mọi người đều tránh đi một bước nhường cho đường cho anh vào.

"Cảm ơn đã mời Mạc Khuynh." Leo khẽ nói.

"Gì vậy chứ? Chúng ta là bạn bè mà! Vào đi." Mạc Khuynh cười cười, đấm nhẹ vào tay Leo.

Anh cầm ly rượu mà Mạc Khuynh đưa cho, im lặng nghe các quý tộc lần lượt giới thiệu rồi lại đẩy con cái mình lên. Ý đồ của bọn họ quá rõ ràng, đó là muốn bám vào Leo mà lên đỉnh cao. Ai mà không muốn thành chị dâu của hoàng đế chứ?

Leo chịu đựng những mùi hương Omega hỗn tạp với nhau, ngón tay khẽ siết lấy lọ thuốc đặt trong túi áo, nặng nề thở ra.

"Cậu ổn chứ?" Mạc Khuynh đứng quan sát Leo, thấy sắc mặt của Leo càng lúc càng tệ, anh lập tức đi lại giải vòng vây cho Leo.

"Ừ...Tôi nghĩ tôi không làm được đâu..." Lei bịt miệng nói. Mạc Khuynh sờ gáy thở dài.

" Cậu cũng có cố gắng hơn rồi. Lần này lâu hơn lần trước chút. Tốt lắm!" Anh vỗ vai an ủi Leo, cố gắng khích lệ anh.

Mạc Khuynh không nhịn được chua xót trong lòng.

Leo tuy là anh hùng của đất nước nhưng số phận lại như trò đùa cho anh. Anh bị hội chứng bạo phát pheromone, phải dùng đến thuốc để duy trì ổn định, nếu không dùng thuốc thì anh sẽ bị bạo phát pheromone và bị sốc dẫn tới cái chết đau đớn nhất. Mặc dù thuốc có tác dụng nhưng cũng có tác hại, tinh thần của Leo sẽ càng lúc bị bào mòn do thuốc.

Mạc Khuynh đang cố gắng hết sức mình giúp cho Leo, anh liên tục nghiên cứu cách chữa cho Leo. Nếu như không có Leo thì chắc có lẽ anh dã sớm chết mất xác lâu rồi.

"Cảm ơn nhiều Mạc Khuynh." Leo mệt mỏi cười.

Mạc Khuynh lắc đầu cười.

“Chúng ta là bạn, là đồng đội vào sinh ra tử nhiều lần. Đây có là gì so với lần cậu cứu tôi đâu!”

"Quản gia, phiền ông phân phó người đưa Thượng tướng quân đến khách sạn gần nhất nghỉ ngơi nhé." Mạc Khuynh gọi quản gia phân phó. Anh vỗ vỗ vai Leo khích lệ anh.

Leo cũng chào tạm biệt người chí cốt lâu năm, anh được vị quản gia già dẫn đi xuống dưới nhà hàng. Bầu trời cũng dần nhá nhem tối, anh ngước lên nhìn bầu trời mây tím hồng, tâm trạng nặng nề.

Anh được chở tới một khách sạn cách nhà hàng, nơi Mạc Khuynh tổ chức tiệc, chỉ vài km. Khi xe dừng lại, mắt Leo lập tức thấy một cậu trai trẻ đứng trước cửa khách sạn, anh không nghĩ nhiều về cậu ta. Chỉ thấy cậu ta cúi người lịch sự chào anh.

"Chào ngài. Tôi là phục vụ của khách sạn, tôi được phân phó giúp ngài mang hành lý." Cậu ta nhẹ giọng nói. Leo không suy nghĩ mà gật đầu, anh không ngửi thấy mùi, mặc nhiên cho rằng đó là Beta.

Anh đi trước, cơn mệt mỏi cả ngày làm anh muốn lập tức đi ngủ. Còn cậu trai trẻ đi phía sau, xách hành lý cho anh.

Leo không để ý đến phục vụ phía sau có thái độ đáng ngờ. Nhân lúc anh không để ý, cậu ta lén lút cầm theo hành lý đi vào một góc khuất.

"Chậc...Cậu liều thật." Chỉ thấy trong góc còn tên khác đang đứng chờ sẵn cùng một chiếc vali y hệt của Leo. Cậu trai phục vụ khó chịu nhăn mặt

"Không phải vấn đề của ông. Nhớ chụp cho đúng đấy!" Cậu ta khó chịu cởi bỏ cổ áo, để lộ vòng cổ bảo vệ ra. Người đàn ông cầm tiền, cười cười gật đầu.

Ngay khi cậu ta cầm cái vali giả kia chạy ra, tên đàn ông căn chỉnh máy ảnh.

"Tách." Tiếng máy ảnh chụp khẽ vang lên. Người đàn ông nhìn thành quả, góc chụp giống như cả hai rất thân thiết với nhau vậy.

Ông ta lại tiếp tục chụp thêm mấy tấm nữa, càng lúc càng nhìn như là có mối quan hệ mập mờ vậy.

Đến khi ông ta thấy cậu trai phục vụ đó cầm vali giả cùng Thượng tướng quân bước vào phòng nghỉ, ông ta lại chụp thêm một bức nữa. Tiếng cửa phòng đóng lại và tiếng khóa cửa vang lên, người đàn ông bước ra khỏi chỗ trốn mà lắc đầu.

Lại thêm kẻ cố trèo cao bằng thủ đoạn hèn hạ.

Người đàn ông lắc đầu, cầm điện thoại gọi cho một dãy số. Sau đó, rời đi trước khi bị phát hiện.

***

“Ngài Thượng tướng quân...”

Leo choáng váng lùi lại.

Cậu ta vậy mà là Omega cấp A.

Anh bị mùi hương phát tình từ cậu ta tập kích đến mức choáng váng, chỉ thấy cậu ta cởi bỏ áo khoác ngoài ta. Vùng cổ mong manh nhất của Omega lộ ra, cậu ta cười nham hiểm, từ từ bước lại gần về phía Leo.

Cậu ta không tin ngài Leo có thể cưỡng lại mùi hương phát tình của cậu ta. Cậu ta là Omega cấp A, cậu ta có đủ tự tin là có thể khiến ngài Thượng tướng quân tình nguyện đánh dấu mình. Chỉ cần hoàn tất đánh dấu, cậu ta có thể thoát khỏi cuộc sống này.

Leo loạng choạng lùi lại, anh gầm lên đầy tức giận.

"Cút ra ngoài nhanh!" Theo đó là pheromone của anh bùng phát mãnh liệt ra. Mùi hương mạnh mẽ của anh liên tục thoát ra, tấn công lấy Omega trước mặt anh.

Cậu ta mới đầu ngửi còn cho rằng là Leo đang thèm khát mình nhưng rồi mùi hương càng lúc càng nồng, cậu ta khó hít thở hơn theo mức độ nồng nặc của mùi hương. Ngay trong giây lát, cậu ta thực sự sợ hãi mà ngã ngồi xuống dưới đất.

Quá khủng khiếp!

Đó là ý nghĩ cuối cùng mà cậu ta có trước khi ngất đi.

Cả người Leo càng lúc càng bất ổn, anh lao lại vali. Ngay khi mở vali ra, anh bàng hoàng khi nhìn thấy vali chỉ toàn quần áo toàn mùi phát tình của Omega kia. Anh nhanh chóng hất văng vali ra xa, thở dốc, tay anh lập tức lấy lọ thuốc giúp duy trì ổn định từ trong túi áo khoác ra.

Leo không suy nghĩ nhiều mà đổ hết thuốc vào miệng, cắn nuốt nhiều thuốc hơn bình thường. Anh lảo đảo ngồi lên giường, tay cào rách cả tấm đệm, tự mình ghim chặt trên giường. Anh đã nhận nút gọi hỗ trợ khẩn cấp, việc anh cần làm là ngồi chờ và cố giữ tỉnh táo.

***

Đỗ Phong đi dọc hành lang tầng hai ba, cậu vừa đi vừa thầm cầu nguyện cho bản thân. Cậu còn muốn ở trần gian, chứ không phải là ở âm gian đâu.

"Lan Nhữu!" Cậu khẽ giọng gọi Lan Nhữu. Đáp lại cậu vẫn là bầu không khí im lìm đến rợn tóc gáy. Cậu thực sự muốn về nhà rồi.

“Gừ...Gừ...”

"Híc...Mẹ ơi..." Đỗ Phong nghe thấy tiếng gầm gừ lảng vảng quanh, cậu giật mình kêu lên.

Đừng nói với cậu là nơi này thực sự có ma nhé!

Đỗ Phong hoảng loạn bước nhanh hơn, cậu ngó nhìn đủ khắp các ngõ ngách. Cuối cùng mới thấy Lan Nhữu đang nằm gục trên sàn, trước cửa một phòng khách sạn ở cuối hành lang. Cậu vội vã chạy lại kiểm tra cô.

"Nhữu Nhữu...Cô sao vậy?" Đỗ Phong ôm cô dậy kiểm tra, cậu khẽ lay người gọi cô dậy.

Người Lan Nhữu nóng như lửa, toát mồ hôi ướt đẫm người, hơi thở rối loạn.

Đỗ Phong có hơi nghi ngờ, tay cậu muốn vạch cổ áo cô ra nhưng lại ngưng lại. Chạm vào cổ Omega có khác nào là quấy rối đâu?

"Cô đừng ghi thù tôi nha!" Cậu vạch cổ áo Lan Nhữu, phát hiện vùng tuyến thể của cô đang sưng lên. Đỗ Phong ôm trán.

Mẹ ơi...Là phát tình!

Cậu muốn ôm cô dậy rời đi trước khi gặp một Alpha nào đó. Omega phát tình là nguy hiểm nhất.

Trước khi Đỗ Phong rời đi, cảm giác lạnh sống lưng xuất hiện. Cậu chậm rãi ngẩng đầu lên nhìn, nhịp tim như muốn dừng lại khi thấy bóng đen che khuất bóng cậu.

Đỗ Phong nắm chặt túi đeo bên mình, cậu thực sự sợ hãi. Không cần biết phía sau là ai hay cái gì nhưng cậu xin khẳng định đó là Alpha và là một Alpha cực kỳ nguy hiểm. Cậu cắn răng, cầm túi quăng đập mạnh vào Alpha phía sau lưng, cái túi đựng hai cái máy ảnh và một cái máy quay loại nhỏ, đập mạnh vào sườn Alpha.

Nghe thấy tiếng rên rỉ, cậu nhanh chóng đỡ người Lan Nhữu dậy, cố gắng kéo cô ra khỏi chỗ Alpha đó. Chỉ là đi chưa được bao xa, cậu đã bị cái gì đó đập mạnh vào đầu. Đỗ Phong choáng váng ngã xuống sàn, cảm giác có chất lỏng ấm nóng chảy trên thái dương cậu, tay cậu chạm vào sinh ra cảm giác đau nhức.

Màu máu đỏ rực làm Đỗ Phong sợ hãi. Cậu ngẩng đầu lên nhìn Alpha đang đứng trước mặt, ánh đèn mập mờ khiến cậu khó xác định là ai.

"A...Mình chết thật rồi!" Cậu khẽ rên rỉ trong miệng, cố gắng đứng lên, tạo ngăn cách giữa Alpha và Lan Nhữu đang bất tỉnh trên sàn.

Đây là lý do cậu ghét Alpha.

Toàn một lũ chỉ biết sống bằng nửa thân dưới!

Đỗ Phong lôi ra trong túi một lọ xịt nhỏ, không chần chừ mà xịt thẳng mặt Alpha trước mắt. Nó chỉ là bình xịt khử mùi thông thường, cậu hay mang theo một bình dự phòng vì Lan Nhữu là Omega mà Omega sẽ hay dùng tới nó.

Hôm nay cái bình nhỏ này cuối cùng cũng phát huy tác dụng.

Thấy Alpha bị cậu xịt vào mặt có chút thanh tỉnh, Đỗ Phong lập tức tặng hắn một cú đạp dùng hết sức bình sinh của cậu vào bụng. Hắn loạng choạng ngã xuống đất, Đỗ Phong nhanh chống ôm Lan Nhữu bất tỉnh tìm chỗ trốn.

"Lan Nhữu ơi, rốt cục cô có phải Omega không vậy? Sao mà nặng thế trời!" Cậu than thở kéo cô vào một phòng nghỉ trống của khách sạn.

Đỗ Phong thở dài ngồi xuống đất ngay sau khi khóa cửa lại. Lại nhìn Lan Nhữu trên sàn, cậu mím môi dùng bình xịt phun vào mặt cô.

Rầm...Rầm…

Cả người Đỗ Phong giật mình khi nghe thấy tiếng cửa phía sau lưng đập mạnh, cậu không dám rời khỏi chỗ, cả người căng thẳng.

Rõ ràng là cậu có thể bỏ Lan Nhữu một mình, dù sao thì Alpha đó cũng chỉ cần Omega thôi. Hắn cần quan tâm đến Beta như cậu làm gì.

Đỗ Phong chỉ có thể than thở trong lòng vì bố mẹ cậu dạy dỗ cậu làm người tốt quá tốt.

***

Thần trí Leo rõ ràng không ổn định. Anh liên tục ngửi được rất nhiều Omega đang phát tình, những mùi hương đấy cứ vây quanh anh, làm thần trí của anh điên loạn.

Những mùi hương ngọt ngào như mời gọi nhưng lại chứa đầy sự phục tùng sợ hãi. Khiến Leo khó chịu, đau đớn, bản năng liên tục bảo anh đi tìm Omega, đánh dấu họ, biến họ thành của anh.

Tâm trí anh mờ mịt, anh vẫn liên tục uống những viên thuốc xanh kia. Anh muốn giữ tinh thần tỉnh táo, anh không muốn bản năng của Alpha thống trị anh.

“Lan Nhữu!”

Tai Leo nghe thấy có tiếng người, tiếng bước chân nhẹ nhàng tiến tới đây.

“Nhữu Nhữu! Cô sao vậy?”

Tiếng gọi vội vã, tiếng bước chân nhanh chóng, tiếng nhịp tim đập liên hồi, không có mùi.

Các giác quan của Leo trở nên mạnh mẽ bất thường, anh cảm nhận được có người bên ngoài phòng. Anh biết đó là Beta, tâm trạng có chút thả lỏng, tâm trí anh mờ mịt mệt mỏi.

Cảm giác khó chịu bức bối càng lúc càng tệ hơn, Leo giống như một con thú hoang, anh mất hết lý trí mà mở cửa ra. Có cái gì đó thanh mát giống như những cơn gió thổi qua những cánh đồng lúa, bản năng Alpha của Leo bắt đầu bị lung lay.

Anh cần người có mùi hương đó!

Không rõ là có chuyện gì xảy ra nhưng Leo cảm nhận được cơn đau từ sườn, đầu óc anh tỉnh táo lại đôi chút, đôi mắt hổ phách giống như mắt thú săn mồi nhìn vào con mồi đang bỏ chạy. Anh nhận ra mùi của một Omega nhưng thứ mùi còn lại không phải của Omega. Bản năng Alpha trong anh gào thét muốn cướp lại con mồi, anh đuổi theo sát cả hai người.

Chỉ khi móng vuốt của anh tấn công cái người ôm Omega kia bỏ chạy, anh thấy được màu máu đỏ tươi, tâm trí mới thanh tỉnh lại. Leo hoảng sợ không biết làm gì, anh muốn bỏ đi nhưng chân anh lại không thể di chuyển. Mùi hương phát tình của Omega cứ bao vây lấy anh, làm anh phát điên.

Đúng lúc anh chuẩn bị ra tay lần nữa thì một sương phun thẳng vào mặt anh, đánh thức anh khỏi cơn ác mộng. Ngay sau đó là một cú đạp thẳng vào bụng. Leo loạng choạng lùi lại, anh ngây người ra mất một lúc.

Lại là thứ mùi hương thanh mát của gió và lúa. Anh cần nó.

Anh chầm chập đi đến trước cánh cửa phát ra mùi hương ấy. Thứ mùi thanh mát của gió và lúa non, lại càng giống như mùi của bãi cỏ sau mưa. Mùi hương này gợi nhớ tới vùng thảo nguyên rộng lớn đầy tự do.

Leo không kiềm được nổi xúc cảm muốn đánh dấu người có mùi hương ấy.

Bản năng kêu gào đau đớn.

Đằng sau cánh cửa này là người anh cần.

Cắn cổ người đó.

Giải phóng tích tụ ra.

Rót toàn bộ vào người đó.

Leo không kiềm chế được. Cánh tay anh đập mạnh vào cửa, đôi mắt nhìn cánh cửa như muốn đập nát nó ra. Anh điên cuồng đập cửa, gào thét lên.

“Tóm lấy cậu ấy! Kiềm chế cậu ta lại!”

Mạc Khuynh trong bộ đồ bảo hộ cấp cao xuất hiện hét lên. Một đám người mặc đồ bảo hộ chạy tới, bọn họ dùng hết sức bình sinh đè người Leo xuống dưới đất. Có người nhanh chóng tiêm cho anh một mũi thuốc mê.

"Tăng liều lên!" Mạc Khuynh hét lên, anh cầm đai chống cắn bịt vào miệng Leo.

Leo nằm dưới đất giãy mạnh, gào thét lên điên cuồng. Mạc Khuynh thấy hoảng sợ với hành động của anh, nó giống như thú hoang vậy.

Anh không do dự cầm liều thuốc mê mạnh nhất cắm thẳng vào vai Leo.

Liều thuốc nhanh chóng phát huy công dụng. Leo chìm vào giấc ngủ, sức giãy của anh cũng kém đi rồi dừng hẳn. Mạc Khuynh đứng dậy thở hắt ra nhẹ nhõm.

Cạch…

Tiếng cửa mở phía sau lưng anh vang lên, Mạc Khuynh giật mình cảnh giác quay lại. Anh vốn cho rằng là một Omega phát tình nào đó, vậy mà người đi ra khỏi căn phòng lại là một cậu trai Beta. Quan sát kỹ thì trên trán cậu ta còn có vết thương, Mạc Khuynh buông bỏ phòng bị xuống.

***

Đỗ Phong ngồi trên xe cứu thương, nhịn cơn đau xuống cho bác sĩ xử lý vết thương. Cậu thất thần ngồi nhìn xe cảnh sát, xe quân đội phong tỏa khu vực khách sạn. Các vị khách lần lượt được đưa ra khỏi khách sạn, các vị khách Omega thì được xe cấp cứu chở tới bệnh viện. Lan Nhữu cũng sớm đã được đưa đi, còn mình cậu ngồi ở đây.

Vết thương sau khi rửa sạch thì cũng không quá tệ, không có bị rách nên bác sĩ chỉ xử lý đơn giản và băng bó cho cậu. Đỗ Phong sờ sờ chỗ bị băng bó, cậu thực sự vẫn không tin được cậu đã thấy cái gì vừa xảy ra.

Cái tên Alpha xém hại chết cậu vậy mà lại là ngài Thượng tướng quân???

Mặt Đỗ Phong sớm đã ngây ra như ngỗng.

"Cậu không sao chứ?" Đỗ Phong ngẩng đầu nhìn Mạc Khuynh đứng trước mặt, cậu gật gật đầu.

Mạc Khuynh cười nhẹ một cái, mắt thầm đánh giá lấy Đỗ Phong. Đây là đối tượng mà Leo điên cuồng kêu gào đòi sao?

Anh cho rằng Leo bị chứng bạo phát làm cho mất cả não cảm nhận. Rõ ràng cậu ta chỉ là một Beta phổ thông, Beta thì làm gì có cái gì chứ. Anh đơn thuần cho rằng Leo điên cuồng như vậy là do nữ Omega được Beta này bảo vệ kìa.

"Cái này...Tôi sẽ không gặp vấn đề gì chứ?" Đỗ Phong rụt rè hỏi, cậu còn cười ngốc một cái.

"À...Không sao đâu. Chỉ cần cậu hứa là không tiết lộ chuyện hôm nay ra thôi." Mạc Khuynh lắc đầu cười, cảnh cáo Đỗ Phong.

Đỗ Phong lập tức gật đầu đồng ý. Cậu còn yêu đời đó.

“Không thành vấn đề!”


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play