Mạnh Vịnh Tư tò mò cực kỳ!
Nghe nói Tiêu cô nương này có lá gan rất lớn, dám chạy tới nha môn báo án một hòa thượng,lúc hòa thượng vừa mới bị bắt, rất nhiều người đều nói cô nương này là người điên, cậy tên tuổi của người nhà làm bậy.
Thế mà ngày hôm sau, nha môn liền phái người tới chỗ ở của hòa thượng, mang vàng bạc tài sản trong nhà dọn đi hết !
Nghe nói hiện giờ đang được kiểm kê lại, chờ sau khi kiểm xong, những ai bị lừa tiền có thể đi nha môn đăng kí, đối chiếu xong có thể nhận lại tiền.
Hành động của nha môn đã chứng minh Tiêu cô nương là đúng!
Bởi vậy Tiêu cô nương này ngay lập tức trở thành một nhân vật nổi tiếng.
Gần đây, nhà nàng có việc, khuê mật vì muốn nàng vui hơn đã sớm truyền tin nói những việc thú vị trong kinh. Trong đó có nhắc tới nữ nhi nhà họ Tiêu, cũng nói hiện tại, những nhà có uy danh trong kinh đều chờ nhà họ Tiêu mang nữ nhi ra để xem phong thái của “ Tiêu phán quan”.
Lúc ấy tưởng tượng đến danh hào “Tiêu phán quan” đáng sợ này, trong đầu nàng nghĩ đến một ma đầu la sát!
Nhưng nhìn thấy gương mặt trước mắt này……
Tuy rằng nàng ra vẻ cao thâm hết sức, còn mang theo vài phần bộ dáng thần bí, nhưng liếc mắt nhìn lại không thấy có uy hiếp gì.
Chỉ làm người ta cảm thấy nàng là một tiểu cô nương tùy ý, đôi mắt thanh triệt thấy đáy, lạnh băng xa cách, nhưng cũng làm người khác vui vẻ thoải mái, đáng sợ ở đâu ?
Mạnh Vịnh Tư để nha hoàn làm theo lời Tiêu Vân Chước nói.
Mà nàng và Tiêu Vân Chước cùng nhau lên kiệu, đi về Mạnh gia.
“Mạnh cô nương còn chưa nói với tôi tình trạng của đệ đệ cô ? Nghe nói lúc trước hắn suýt chút nữa bị có không nói với ta vừa nói ngươi đệ đệ tình huống? Nghe nói hắn phía trước suýt nữa bị bắt cóc, lúc tìm được người, có gì khác thường không ?” Tiêu Vân Chước hỏi.
Nàng vừa nói như vậy, Mạnh Vịnh Tư đột nhiên nhớ tới một việc.
Ánh mắt nhìn Tiêu Vân Chước đột nhiên càng phức tạp.
“Tiêu cô nương, việc này…… Kỳ thật hỏi gia huynh nhà cô, hẳn là sẽ càng rõ ràng hơn……” Mạnh Vịnh Tư không nhịn được, vẫn trực tiếp nhắc tới, “ Mẫu thân tôi gả vào Hầu phủ nhiều năm như vậy, chỉ có tôi cùng đệ đệ này, mà đệ đệ năm nay mới có 6 tuổi, trước khi hắn được sinh ra, mẫu thân vẫn luôn không dám ngẩng đầu…… Mà cha tôi đã có một thứ trưởng tử, mẹ là biểu muội của cha, thế cho nên lúc nương gian nan khó có con, thứ huynh kia của tôi suýt nữa có thể được nhận dưới danh nghĩa của nương, nếu không có đệ đệ tôi, tương lai hắn có thể kế thừa tước vị !”
“Nhị huynh Tiêu Văn Việt nhà cô thường xuyên tới nhà tôi làm khách, càng hiểu rõ tình hình nhà tôi như lòng bàn tay.” Mạnh Vịnh Tư vừa nói, vừa nhìn nàng tìm tòi nghiên cứu.
Nàng thật không hiểu, Tiêu gia có ý gì.
Tiêu Nhị Lang cùng thứ huynh nàng giao hảo, có thể nói là cấu kết với nhau làm việc xấu cũng không quá !
Nhưng Tiêu cô nương lại chủ động tìm nàng……
Nàng không thể không nghĩ nhiều một chút, ai biết Tiêu cô nương này có phải giống với Tiêu Văn Việt hay không, bị thứ huynh sắp xếp, vào phủ cũng là vì hại đệ đệ nàng ?
Sau khi suy xét, Mạnh Vịnh Tư mới vừa thả lỏng sắc mặt lại lập tức khẩn trương phòng bị.
“Tôi hỏi đệ đệ cô trải qua chuyện gì, cô nói với tôi những thứ này để làm gì?” Tiêu Vân Chước bình tĩnh nhìn nàng, sau đó thản nhiên mở miệng: “ Lo lắng tôi giống với nhị ca tôi, nghiêng về thứ huynh của cô ?”
“Chẳng lẽ cô không phải à ? Kia chính là ca ca ruột thịt của cô.” Mạnh Vịnh Tư châm chọc mà cười một tiếng, “ Đệ đệ ta đơn thuần, mẫu thân nhu nhược, thứ huynh lại vô cùng càn rỡ, từ trước đến nay hắn cố ý trêu đùa đệ đệ ta , Tiêu nhị lang ở bên cạnh, chưa bao giờ khuyên can, thậm chí còn cùng trêu đùa ! Lần này đệ đệ xém bị bắt cóc, trong đó có chủ ý của chuynh trưởng cô hay không còn khó nói……”
Chỉ là mọi việc đều không có chứng cứ!
“ Nhị ca tôi xác thực không phải là người tốt.” Tiêu Vân Chước cũng không phản bác.
“……” Mạnh Vịnh Tư á khẩu.
Lời này nói nàng tiếp như thế nào ?
“Chỉ là tôi vô pháp thay đổi chuyện huyết thống này, cho nên cũng không làm cô hết nghi ngờ. Nhưng cô xem, nếu tôi là người muốn hại đệ đệ cô, cũng sẽ không ngốc mà tự mình đưa tới cửa, cho các cô nhìn tôi động thủ.” Tiêu Vân Chước ngay thẳng không sợ.
“ Tiêu cô nương, không chỉ có lập trường bất đồng, hơn nữa…… tôi không biết ý đồ cô là gì ? Tôi thừa nhận cô có thuật xem tướng rất lợi hại, nhưng mà vô duyên vô cớ, sao lại muốn giúp đệ đệ tôi ?” Mạnh Vịnh Tư vẫn hoài nghi như cũ.
Tiêu Vân Chước vừa nghe, lập tức hứng thú.
Lời này, nàng có thể đáp!
“Tôi có ý đồ rất nhiều ! Mạnh gia các người cũng là nhà cao cửa rộng, có thể trả phí cao cho tôi. Mặt khác về sau nếu có người yêu cầu trừ tà trừ uế, chắc là cũng sẽ giúp đỡ giới thiệu đến tôi mà không phải sao?” Tiêu Vân Chước không do dự nói.
“ Trả phí cao ?” Mạnh Vịnh Tư kinh ngạc.
Tiêu gia…… không nghèo mà !
Đường đường là thiên kim Tiêu gia, ăn dùng đều không kém mới đúng, trên người nàng còn mặc lụa lưu vân cẩm kìa, sao lại đến nỗi vì kiếm tiền mà làm thần côn !
“Chúng ta là có thể ký khế ước, chờ sau khi tôi thấy đệ đệ cô, nếu xác định có thể trị, chúng ta kí giấy sinh tử gì cũng được, chỉ cần làm cô an tâm thì đều có thể.” Tiêu Vân Chước vô cùng kiên nhẫn.
Nghe nàng nói như vậy, ngược lại làm Mạnh Vịnh Tư cũng không biết mình có nên không nghi ngờ nữa hay không.
Giấy sinh tử cũng dám kí, chỉ vì giúp đỡ thứ huynh hại người ?
Ai sẽ ngốc như vậy !
Mạnh Vịnh Tư trong lòng lộn xộn, ánh mắt thường lén nhìn Tiêu Vân Chước, thấy nàng bình tĩnh trước sau như một, cũng chậm rãi yên lòng.
Từ khi đệ đệ bị bệnh tới nay, các thái y đều đã khám, đều nói là bị kinh hách, yêu cầu chậm rãi điều trị.
Nhưng châm cứu mấy lần, hiệu quả chỉ có thể nhất thời, đệ đệ vẫn thường xuyên bị kích thích hơn nữa còn phát cuồng, muốn chữa khỏi hoàn toàn, có lẽ là một hai năm, còn muốn tìm nguyên nhân hắn bị kích thích, nếu làm hắn phát cuồng quá nhiều, chắc cả đời cũng không thể làm một người bình thường.
Mẫu thân ngày ngày lấy nước mắt rửa mặt, phụ thân cũng ít đến quan tâm đệ đệ hơn……
Nàng xác thực không có biện pháp.
Nếu Tiêu cô nương nói có thể trị được, có lẽ thực sự làm được. Nàng thậm chí có thể tính ra thân thể mình có vấn đề ! Không chừng là cơ hội duy nhất có thể làm đệ đệ hết bệnh!
“Tiêu cô nương, nếu đệ đệ tôi thật sự tốt lên, tôi nguyện tự mình tới cửa thỉnh tội với huynh trưởng cô.” Mạnh Vịnh Tư nghiêm túc mà nói.
“Không, kỳ thật nếu cô muốn cầm đao kề cổ hắn, tôi cũng không có ý kiến, nhớ đưa đủ tiền cho tôi là được.” Tiêu Vân Chước cảm thấy đường não Mạnh cô nương này không linh hoạt lắm.
Là nàng nói, nhị ca không phải là người tốt !
Lại còn muốn thỉnh tội ?
Thấy thái độ Tiêu Vân Chước kiên quyết, Mạnh Vịnh Tư lại kiên định một chút.
Rất nhanh đã tới Vĩnh Hoài Hầu phủ.
“Kỳ thật…… lúc đại phu nói đệ đệ tôi bị kinh hách, mẫu thân đã muốn cầu thần bái phật, còn muốn mang hắn đi chùa Hoàng Thành tìm cách, nhưng phụ thân sĩ diện, sợ người khác biết đệ đệ bị điên, nên ngăn cản…… Cho nên Tiêu cô nương, có thể nhờ cô lấy danh nghĩa bạn tốt của tôi vào phủ thăm được không? Không để phụ thân biết được mục đích của cô.” Mạnh Vịnh Tư khẩn trương mà nói.
“Được.” Tiêu Vân Chước gật đầu.
Nói chung, phải đi vào nhìn kỹ trước hẵng nói, nàng cũng không thể nào bảo đảm, chuyện này có thể giấu được Vĩnh Hoài Hầu gia.